Xa cách thành Tấn Dương hai tháng, không chỉ Quý Trường Thiên mà mấy ám vệ cũng có chút nôn nóng muốn về nhà. Ngay cả những con ngựa kéo xe dường như cũng biết đã đến gần đích, chạy còn hăng hơn mọi ngày.
Hai mươi dặm cuối cùng chỉ mất nửa ngày, giữa trưa, cuối cùng đoàn người cũng đến được cổng thành.
Tin tức Ninh Vương trở về thành đã lan truyền từ sớm, thậm chí còn kinh động đến Tư mã của Châu đích thân đến đón. Binh lính phòng thủ ở cổng thành đứng thành hai hàng, chào đón họ.
Vị Tư mã này đứng trước cổng thành, nôn nóng bước về phía xe ngựa của họ, mặt mày hớn hở: “Điện hạ! Cuối cùng ngài cũng đã về rồi. Mấy ngày nay ngài đi vắng, cả thành Tấn Dương đều buồn tẻ vô vị!”
Thập Ngũ dừng xe, Quý Trường Thiên vén rèm, thò đầu ra ngoài cửa sổ xe: “Đỗ đại nhân, hai tháng không gặp, ta cũng rất nhớ ngài.”
"Ôi chao! Được điện hạ nhớ tới, hạ quan... hạ quan khắc cốt ghi tâm!" Vừa nói, nước mắt hắn đã rơi rào rào.
Thời Cửu đang cưỡi ngựa đi phía sau: “...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play