Chợt nhớ ra điều gì Khương Mỹ Na lo lắng kéo tay áo chồng.

“ Nó nói là muốn đến trường để ước lượng điểm thi.”

 Triệu Văn Vũ nở nụ cười lạnh lẽo:

“ Yên tâm! Nó không ra khỏi được khu nhà tập thể này đâu.”

Suốt 18 năm qua diễn xuất của Khương Mỹ Na và Triệu Văn Vũ quả thật rất xuất sắc. Trong mắt các đồng nghiệp tại nhà máy điện, họ là những bậc phụ huynh không chê vào đâu được, ngược lại hình ảnh của Thẩm Nhiễm lại vô cùng tồi tệ. 

Không ngoan ngoãn, nhạy cảm, ích kỷ hay bắt nạt em gái, không hiểu chuyện, tính cách cô lập.

 Dù vậy Khương Mỹ Na và Triệu Văn Vũ chưa từng thực sự ra tay nghiêm khắc với Thẩm Nhiễm, nhưng có một người chẳng hề nể nang gì cả người, đó chính là mẹ của Triệu Văn Vũ - Bà Triệu.

 Có một khoảng thời gian chỉ cần nghe thấy giọng Bà Triệu, Thẩm Nhiễm đã run rẩy không ngừng. 

Năm lớp 9 khi kỳ thi vào cấp ba đang đến gần, bà Triệu tổ chức sinh nhật.

 Trước đây trong tất cả các hoạt động của nhà họ triệu, Thẩm Nhiễm chưa bao giờ có mặt, họ đi ăn tiệc còn cô chỉ có thể ở nhà hút cháo. 

Nhưng lần này Triệu Văn Vũ chủ động đề nghị đưa Thẩm Nhiễm đi cùng. 

Cha của Triệu Văn Vũ ông Triệu từng làm công việc đốt lò hơi trong một cơ quan của Thành ủy.

 Một lần xảy ra tai nạn, ông cứu đồng nghiệp và bị thương nên được cấp trên khen thưởng cho đón vợ con từ quê lên thành phố, sắp xếp cho ông Triệu một công việc quét dọn. 

Nhờ vậy cả gia đình chính thức trở thành dân thành phố. 

Anh em nhà Triệu gồm: Triệu Văn Vũ và Triệu Văn Anh từng rất tự hào vì xuất thân gần thành ủy. Nhưng thực tế nhà họ chỉ sống trong một căn nhà cũ nát gần khu vực đó mà thôi.

 Dù căn nhà cũ kỹ, nhưng nó có chủ. Chủ nhà từng bị giam trong chuồng trâu, vì thời kỳ đặc biệt. Sau đó bị đầy đến nông trường ở Tây Bắc.

 Vài năm trước khi được minh oan, ông quay về nam thị, nhưng bà Triệu nhất quyết không chịu trả lại căn nhà. 

Bà cho rằng mình đã sống ở đó 20 năm vì vậy căn nhà phải thuộc về bà. Ông Triệu chỉ ngồi một bên lặng lẽ hút thuốc.

 Không thể nghĩ ra cách giải quyết chủ nhà không còn cách nào khác, đành nhờ một người học trò cũ làm việc tại tòa soạn viết bài đăng báo. Kể lại câu chuyện của mình và đặt vấn đề căn nhà này có nên trả lại không?

 Sau khi bài báo được đăng, rất nhiều người kéo đến trước căn nhà để chỉ trích vợ chồng ông Triệu là vô liêm sỉ. không biết ai đã tiết lộ nơi làm việc của Triệu Văn Vũ và Triệu Văn Anh. 

 Thế là rất nhiều người dân chính trực cũng kéo đến các cơ quan của họ để chỉ trích.

 Lúc đó giám đốc nhà máy điện, tìm gặp Triệu Văn Vũ:

“ Chủ nhà bị oan ức suốt hơn 20 năm giờ về lại chẳng còn nhà ở, chuyện này thực sự không ổn chút nào. Cậu mau bảo bố mẹ dọn ra đi, nhà máy phân cho các cậu căn hộ ba phòng một phòng khách chẳng lẽ lại không đủ chỗ ở cho họ.”

 Triệu Văn Vũ làm bộ mặt oan ức:

“ Toàn là mấy tay phóng viên bịa đặt thôi. Bố mẹ tôi chưa từng nói không chịu dọn đi. Tôi đã bắt đầu tìm nhà cho bố mẹ từ lâu rồi. Chỉ cần tìm được là sẽ chuyển ngay.

 Cuối cùng Triệu Văn Vũ mua một căn nhà gần đó, nghe nói chủ nhà cũng muốn bán căn nhà để gom tiền cho con đi du học. Căn nhà này có giá 2000 đồng.

Sau này Thẩm Nhiễm cảm thấy số tiền đó có lẽ cũng là do cha ruột của cô gửi đến. Trong những năm qua vì lúc đó Khương Mỹ Na có vẻ không mấy vui vẻ, dù tình cảm vợ chồng của Khương Mỹ Na và Triệu Văn Vũ rất tốt. Nhưng bà ta khó có thể bỏ một khoản tiền lớn như vậy để mua nhà cho bố mẹ chồng.

 Sinh nhật năm nay, của Bà Triệu là vào đúng dịp gia đình họ vừa chuyển về nhà mới. Chính Bà Triệu đã chủ động đề nghị đưa Thẩm Nhiễm đi cùng. 

Thế nhưng trong bữa tiệc tổ chức tại nhà có ba bàn ăn được bày biện nhưng lại thiếu đúng một chỗ ngồi cho Thẩm Nhiễm. Thậm chí bà Triệu còn không để cô đứng ăn, mà thẳng thừng giao cho cô một nhiệm vụ:

“ Đi xin mẹ mày hai đồng, ra đầu ngõ mua ba quả dưa hấu về đây.”

 Thời đó hai đồng có thể mua được ba quả dưa hấu rất lớn, đến cả đàn ông trưởng thành còn thấy nặng khi xách, huống hồ là một cô bé gầy yếu lại bị thiếu dinh dưỡng như Thẩm Nhiễm.

 Thẩm Nhiễm có cơ hội phản kháng không, tất nhiên là không có. Cầm tiền trong tay cô vừa đi vừa nghĩ. Sắp rồi, chỉ cần thi xong cấp ba thêm ba năm nữa là có thể vào đại học trưởng thành và thoát khỏi tất cả những gì đang xảy ra.

 Hiện tại, chưa kịp bước ra khỏi con hẻm Thẩm Nhiễm đã bị một nhóm du côn chặn lại. Chúng vừa buông lời tục tĩu, vừa định động tay động chân. Thẩm Nhiễm muốn bỏ chạy nhưng bị chúng dễ dàng kéo lại, trong lúc tuyệt vọng một ông lão tóc bạc trắng, lưng hơi còng cầm theo một chiếc xẻng xông đến.

“ Xem tao không đánh chết tụi mày không, đồ khốn nạn.”

 Ông lão ấy chính là chủ nhân của căn nhà, mà trước đây bà Triệu từng chiếm giữ.

 Từ nhỏ đến lớn, Thẩm Nhiễm chưa từng biết cảm giác được làm nũng là như thế nào.

 Sau sự việc lần này cô không kìm được mà lao vào lòng Khương Mỹ Na, khóc nức nở.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play