Tủ quần áo chia làm hai ngăn trên dưới. Từ khi chuyển về nhà để ôn thi đại học, Thẩm Nhiễm đã cố ý để đồ thường mặc ở ngăn dưới, trái ngược với Triệu Giai Giai. 

Không thấy cô mở ngăn trên Triệu Giai Giai tỏ ra rất thất vọng. Khi đèn tắt nơi Thẩm Nhiễm trải chiếu nằm ngay cạnh tủ quần áo trong bóng tối 

cô nghe thấy tiếng gì đó bò lúc nhúc, chắc chắn là rắn. 

Con rắn mà Triệu Giai Giai mang về thường là rắn cỏ không có độc, dù cảm thấy ghê tởm loài bò sát mềm nhũn này Thẩm Nhiễm cũng không sợ. 

Cô bật đèn pin kéo cánh cửa tủ ra, quả nhiên một con rắn đang thè lưỡi dài khoảng vài chục cm nhưng không quá lớn.  Thẩm Nhiễm lấy chiếc áo mà Triệu Giai Giai treo trên mắc, cuốn vào tay tóm lấy con rắn ngay dưới đầu rồi bước tới bên giường của cô ta, nhẹ nhàng cô vòng con rắn quanh cổ Triệu Giai Giai.

 Sáng hôm sau, Thẩm Nhiễm bị tiếng hét chói tai của Triệu Giai Giai đánh thức. Tiếng hét khiến cả hàng xóm trên dưới đều bị kinh động, mọi người

đổ xô đến gõ cửa hỏi chuyện gì đã xảy ra.

 Triệu Giai Giai ôm chặt lấy Khương Mỹ Na vừa khóc vừa tố cáo:

“ Là cô ta… là con họ Thẩm đó vòng con rắn lên cổ con a à.”

 Nghĩ đến việc cổ mình bị rắn quấn cả đêm mặt cô ta tái nhợt thêm mấy phần. Quá kinh tởm thật sự quá kinh tởm.

Thẩm Nhiễm thì lại tỏ ra như đã quen với việc bị vu oan, vẻ mặt rất ấm ức nhưng chẳng buồn giải thích.

 Hàng xóm nhìn con rắn cỏ mà Triệu Văn Vũ vừa tóm được bỏ vào túi. Một người lên tiếng:

“ Chẳng phải đây là con rắn hôm qua Giai Giai  mang về sao?”

 Triệu Giai Giai vốn định tiếp tục tố cáo Thẩm Nhiễm giờ lại phải vội vàng giải thích về con rắn:

“ Đúng là tôi mang rắn về nhưng tôi đã nhốt nó trong tủ, nó không thể tự bò ra được.”

 Hàng xóm hỏi cô để rắn ở tủ nào Triệu Giai Giai buộc miệng tủ quần áo của Thẩm Nhiễm.

 Thẩm Nhiễm tỏ vẻ quất ức

“ Triệu Giai Giai tại sao em lại để rắn vào tủ quần áo của chị?”

 Lúc này Triệu Giai Giai  mới nhận ra mình lỡ lời, nhưng không sao cô ta có cha mẹ yêu thương hết mực, chỉ cần trốn vào lòng mẹ mọi chuyện cứ để họ giải quyết.

 Triệu Văn Vũ giả vờ đau lòng Thẩm Nhiễm:

“ Bao năm qua dù không phải là cha ruột, chú đối xử với con cũng không tệ, sao con có thể làm thế này với em gái mình.”

 Thẩm Nhiễm cúi đầu nói:

 “ Chú Triệu con nghe nói trong suốt 18 năm qua tháng nào ba ruột của cháu cũng gửi tiền đến đây, con đâu phải ăn không uống không. Ở nhà này hơn nữa con cũng đâu ăn, nhiều quần áo mới cũng chẳng mua bao nhiêu.

 Câu nói khiến Triệu Văn Vũ và Khương Mỹ Na giật mình. Họ lập tức tìm cách đuổi những hàng xóm đang háo hức hóng chuyện ra ngoài.

Khi cửa đóng lại, hai vợ chồng không còn tâm trạng để điều tra chuyện con rắn nữa. Khương Mỹ Na đẩy cô con gái út sang một bên quay sang chất vấn Thẩm Nhiễm:

“ Ai  nói bậy với mày? Ai bảo mày là cái gã vô trách nhiệm đó đưa tiền cho tao?”

 Thẩm Nhiễm vẫn cúi đầu:

“ Hôm qua khi con đến nhà máy tìm mẹ chú xin tiền con nghe chú xưởng trưởng với bí thư nói chuyện.”

 Nhà máy điện là doanh nghiệp quốc doanh lớn nhất trong tỉnh, địa vị của xưởng trưởng và bí thư còn cao hơn cả nhiều lãnh đạo trong Thành Phố.

 Thẩm Nhiễm biết rằng dù Khương Mỹ Na và Triệu Văn Vũ có ô dù lớn đến đâu họ cũng không dám chất vấn những người này, hai vợ chồng trao nhau ánh mắt nhanh chóng đạt được sự ăn ý 

Triệu Văn Vũ nói: 

“ Thẩm nhiễm xưởng trưởng họ chỉ nói đùa thôi. Nếu ba ruột con gửi tiền thật, ông ta có thể không đến thăm con lần nào à.”

 Khương Mỹ Na tiếp lời:

“ Cái gã đó vốn không đáng mặt làm người. Trước khi tao sinh mày, ông ta đã bỏ trốn không tung tích. Không tin thì mày cứ đi hỏi xem, năm đó lúc tao sinh mày, ông ta có ló mặt lấy một lần không.”

 Thẩm nhiễm ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào họ rồi nói:

“ Hôm nay con phải đến trường để ước lượng điểm thi, đã hẹn bạn cùng lớp ăn cơm, mời thầy cô rồi con cần 10 đồng.”

 Khương Mỹ Na ngớ người hoàn toàn không kịp phản ứng đang nói chuyện cha ruột mà sao lại đổi chủ đề đòi xin tiền.

 Triệu Văn Vũ thì nhanh hơn lập tức móc túi rút ra 10 đồng đưa cho Thẩm Nhiễm

Cầm lấy tiền Thẩm Nhiễm quay người bước ra khỏi cửa, cửa đóng lại Khương Mỹ Na quay sang trách:

“  Sao anh lại đưa tiền cho nó.”

 Triệu Giai Giai cũng chen vào:

“ Chuyện nó quấn rắn lên cổ con cứ thế bỏ qua như…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play