Ba ngày trước kỳ thi đại học, ký túc xá đã được dọn sạch. Tất cả học sinh nội trú đều bị yêu cầu về nhà. Khi trở về Thẩm Nhiễm phát hiện, cô em gái cùng mẹ khác cha Triệu Giai Giai hành hạ cô hơn bao giờ hết.
Thậm chí ngay đêm trước kỳ thi, khi Thẩm Nhiễm vừa đi vệ sinh trở về Triệu giai giai đã khóa trái cửa phòng chung của hai người.
“ Chị tối qua ngáy to quá làm tôi không ngủ được Tối nay chị ngủ ở phòng khách đi.”
Nhưng thực tế không phải vậy, cô chưa bao giờ ngáy khi ngủ mỗi tối. Cô luôn đợi đến khi Triệu Giai Giai ngủ rồi mới dám chợp mắt. Có lẽ do liên tục bị hành hạ về tinh thần trước kỳ thi, áp lực tâm lý của Thẩm nhiễm lớn hơn rất nhiều so với những bạn học được gia đình bao bọc như những báo vật quốc gia.
Sau ngày thi cuối cùng, Thẩm Nhiễm bị sốt cao. Cơn sốt kéo dài 3 ngày liền chỉ đến khi cô mơ màng tỉnh lại mới dần hạ nhiệt. Trong lúc mê man Thẩm Nhiễm đã mơ rất nhiều giấc mơ liên tục.
Trong mơ mẹ cô, Khương Mỹ Na cùng với chồng bà ta Triệu Văn Vũ đã thay đổi nguyện vọng đại học của cô. Lẽ ra cô đủ điểm vào một trường đại học trọng điểm nhưng lại bị gửi đến một trường cao đẳng ở tỉnh xa.
Sau đó, Khương Mỹ Na và Triệu Văn Vũ đã dùng khoản tiền lớn mà cha cô gửi cho để đầu tư kinh doanh, trở thành những người đầu tiên giàu lên trong thời kỳ đổi mới.
Không những vậy họ còn tìm mọi cách để ngăn cô quay về nhà.
Khi tỉnh lại Thẩm Nhiễm quyết định phải cẩn trọng hơn, lặng lẽ nghe lén cuộc trò chuyện của Khương Mỹ Na và Triệu Văn Vũ. Họ thực sự đang âm mưu thay đổi nguyện vọng đại học của cô.
Từ khi có thể nhớ được, Thẩm Nhiễm đã hiểu rõ mình luôn là người thừa trong gia đình này. Mẹ cô và chú triệu là tình yêu đích thực của nhau, không rõ lý do vì sao họ từng chia tay, nhưng sau khi sinh cô hai người lại quay về bên nhau.
Không lâu sau, kết tinh tình yêu của họ cô em gái Triệu Giai Giai chào đời và vị trí của cô trong gia đình ngày càng trở nên mờ nhạt. Mỗi lần gặp Thẩm Nhiễm, bà ngoại không quên dạy bảo cô.
Phụ nữ tái hôn thường chẳng mang theo con riêng. Mẹ con và chú Triệu chấp nhận con đó là phước đức con tích được từ kiếp trước, con phải biết nghe lời họ. Họ bảo con đi hướng đông, con tuyệt đối không được đi hướng tây. Giai Giai là em con con phải nhường nhịn nó.
Bà nội nhà họ Triệu còn nghiêm khắc hơn, mỗi lần nhìn Thẩm Nhiễm ánh mắt của bà như thể cô vừa làm điều gì sai trái. Mỗi câu nói với cô đều sắc nhọn đầy cay nghiệt.
Trong không khí nặng nề ấy, điều duy nhất Thẩm nhiễm có thể làm là phớt lờ những lời tiêu cực cố gắng học hành chăm chỉ và mong sớm trưởng thành, để không làm chướng mắt gia đình ba người của họ.
Từ kỳ thi lên cấp hai Thẩm nhiễm đã nỗ lực thi đỗ vào trường trọng điểm của thành phố, vì trường cách xa nhà cô có thể ở nội trú, xa lánh được bầu không khí đó.
Nếu các bạn đồng trang lứa mong ngóng kỳ nghỉ hè hay đông, thì Thẩm Nhiễm lại mong mỏi ngày tựu trường lên cấp ba.
Thẩm Nhiễm luôn cố gắng học vượt, đến năm lớp 11 cô đã muốn tham gia kỳ thi đại học sớm với mong muốn vào đại học càng nhanh càng tốt. Để sớm có thể độc lập về kinh tế và thoát khỏi cuộc sống này.
Tuy nhiên ý định thi sớm của cô bị phát hiện và bị phản đối kịch liệt trước kỳ thi đại học. Thẻ dự thi của cô đột nhiên bị mất, khiến cô không thể tham gia thi đúng hạn.
Vì vậy trong kỳ thi đại học năm nay, Thẩm Nhiễm vô cùng cẩn trọng. Cô không dám mang thẻ dự thi về nhà, mà nhờ thầy chủ nhiệm giữ giúp ba ngày trước kỳ thi.
Thẩm Nhiễm thậm chí còn dè chừng từng bữa ăn trong nhà, lo sợ Triệu Giai Giai sẽ chơi trò với mình. Cô chắc chắn rằng, năm ngoái chính Triệu GiaiGiai đã lấy trộm thẻ dự thi của cô và ném nó xuống cống thoát nước trong nhà vệ sinh.
Suốt 18 năm qua, Thẩm Nhiễm đã nỗ lực sống như một người vô hình, nhưng họ vẫn không hài lòng. Mỗi đồng tiền chi tiêu của cô đều được ghi lại tỉ mỉ và trong lòng cô thầm nhủ, khi trưởng thành cô sẽ trả lại họ gấp đôi gấp ba thậm chí gấp bốn lần.
Nhưng trước khi làm được điều đó, cô nhất định không thể theo ý họ học hết cấp ba rồi đi làm. Cô muốn học đại học, cô không chấp nhận số phận.
Nếu đi theo con đường mà họ sắp đặt, cả đời này cô sẽ không thoát khỏi những lời lạnh nhạt, mỉa mai của họ.
Cô cũng không thể thoát khỏi sự dạy dỗ chân thành của bà ngoại, hay sự cay nghiệt từ gia đình nhà họ Triệu.
Trước khi có những giấc mơ ấy, sâu trong lòng Thẩm Nhiễm từng đành chấp nhận đánh giá của Triệu giai giai về mình.
Ký sinh trùng!
Cô bị cha ruột bỏ rơi, mẹ đưa cô đến một gia đình mới và chỉ có thể sống nhờ vào họ. Nhưng những gì xảy ra trong những giấc mơ đã mở ra cho cô một sự thật hoàn toàn khác cha ruột cô.
Không phải là người không cần cô, mà vì lý do đặc biệt nên không thể nuôi cô trong suốt những năm qua. Ông vẫn đều đặn gửi tiền sinh hoạt cho cô mỗi tháng.
Hôm qua Thẩm Nhiễm đã khéo léo dò hỏi một dì làm ở bưu điện dưới lầu và xác nhận điều này trong suốt một năm qua mỗi tháng, Khương Mỹ Na đều nhận được một khoản tiền chuyển từ Bắc Kinh 200 đồng.
Lương tháng cộng lại của Khương Mỹ Na và Triệu Văn Vũ còn chưa đến 150 đồng, nếu số tiền kia là của cha ruột cô gửi thì chính cha cô đã giúp cải thiện cuộc sống của cả gia đình họ.
Tuy nhiên, số tiền thực sự họ chi cho cô lại chưa đến 200 đồng. Trong suốt một năm Thẩm Nhiễm đã cố gắng tìm địa chỉ của cha ruột mình, nhưng vì ở bưu điện cho biết địa chỉ chuyển khoản chỉ là một mã số hộp thư thường được sử dụng bởi các đơn vị bảo mật.