Khi tôi nhìn qua khe cửa, “tôi” trong sân cũng quay đầu lại nhìn tôi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười quái dị.
“Aaaaa!” Tôi hét lên định quay đầu bỏ chạy thì... “bốp!” một tiếng, tôi đập đầu vô tường.
“Nhóc, mơ thấy ác mộng hả?” Giọng thầy Trần vang lên bên tai. Tôi nhắm nghiền mắt vì đau, nhìn xung quanh mới phát hiện tôi đang nằm trên giường của mình, bên cạnh là thầy Trần. Suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu tôi là... tạ ơn trời đất, không phải ông nội nằm kế bên. Dù biết ông không hề có ác ý với mình, ngược lại còn luôn bảo vệ tôi, nhưng phải thừa nhận tôi vẫn sợ phải nhìn ông nội trong tình trạng như bây giờ. Có lẽ nỗi sợ của tôi bắt nguồn từ sự kinh hãi lẫn cảm giác tội lỗi.
Nghe thầy Trần nói, tôi mới biết mình vừa nằm mơ. Tôi hỏi: “Ủa, không phải tụi mình bị ma che mắt hả? Sao con lại nằm trong phòng mình?”
Thầy Trần xoay người đưa lưng về phía tôi, mặt hướng ra cửa, đổi tư thế nằm cho thoải mái rồi mới đáp: “Mày còn dám nhắc, tụi mình bị ma che mắt nên mới quay lại nhà ông Trần thợ hồ. Ai dè mày vừa định đẩy cửa thì xỉu ngang, chỉ là bị ma che mắt thôi mà mày cũng bị hù cho xỉu được?”
Lời thầy Trần nói khiến tôi hoảng sợ, cảm giác có gì đó không ổn nên tôi lại hỏi: “Vậy sao con về được đây? Về hồi nào?”
Thầy Trần nói: “Sau khi mày xỉu thì được bác hai mày cõng về, vừa đặt lưng xuống chưa ấm giường nữa.”
Tôi sốt ruột hỏi: “Vậy bác hai con đâu?”
Ông ta nói: “Ổng qua nhà ông Trần thợ hồ với bác hai mày rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT