Nhậm gia vốn khởi nghiệp từ nghề khai thác than, bao đời an cư tại Yến Bắc U Châu.
Khi mười sáu châu đất U Yến bị thiết kỵ nước Liêu giày xéo suốt mấy chục năm, dẫu gia sản tiêu tán, tộc nhân tiêu điều, Nhậm gia cũng chưa từng theo triều đình dời đi, một lòng cố thủ trên mảnh đất cũ.
Mãi đến khi Tiêu Kỳ Sơn, đời thứ tư làm Yến Bắc vương, không hổ danh tổ tiên, dẫn quân chiêu mộ, khôi phục mười sáu châu đất U Yến, đẩy người Liêu lui về ngoài cửa ải Gia Tĩnh, khiến toàn cõi Yến Bắc quy về Đại Chu thống trị.
Lúc trăm họ vừa thoát lầm than, gia chủ đương thời của Nhậm gia là Nhậm Bảo Minh không màng thân tộc phản đối, một phen được ăn cả ngã về không, lấy ba thỏi vàng giấu kỹ dưới đáy rương của phu nhân, đi mua mấy ngọn núi hoang vô chủ ở Tây Sơn, ngoài thành Vân Dương, đất U Châu.
Nào ngờ vận khí xoay chuyển, mấy ngọn núi Tây Sơn kia lại là mạch than quý hiếm. Than đá Nhậm gia đào được không chỉ phẩm chất tuyệt hảo, sản lượng lại cao, đủ cung ứng toàn U Châu, thậm chí còn buôn bán ra các châu phủ lân cận.
Lại thêm Nhậm Bảo Minh khéo cư xử, giỏi luồn cúi, trong mấy năm ngắn ngủi, sản nghiệp than đá của Nhậm gia lan khắp Yến Bắc.
Phú quý sinh khí độ, từ đó Nhậm gia tự xưng là hào tộc vùng Yến Bắc.
Sau khi Yến Bắc bình định, trong một đêm, các gia tộc quyền quý ở vùng này mọc lên như nấm sau mưa, không kể sao cho xiết.
Ngoài phủ Yến Bắc vương trấn thủ nhiều đời, được tôn là "vua không ngai", còn có các thế gia lâu đời phía bắc như Vân gia, Khâu gia từ phương nam theo triều đình trở về, lại thêm những gia tộc mới nổi nhờ theo Yến Bắc vương chinh chiến phương bắc nên danh vang thiên hạ như Tô gia, cùng với Nhậm gia vốn nhờ thời thế, thủ đoạn và một chút vận may mà chớp thời cơ phát đạt.
Cựu quý tộc không phục tân quý tộc, tân quý lại khó lòng nuốt nổi cựu quý tộc nghèo nàn nhưng còn làm bộ thanh cao, hai bên giằng co, đấu đá không ngừng.
Mãi đến khi Yến Bắc vương ra mặt điều hoà, lại thêm Vân gia và Tô gia, hai nhà đứng đầu tân cựu bắt tay giảng hoà, thế cuộc vùng Yến Bắc mới thực sự ổn định.
Vài chục năm sau, tuy giữa tân và cựu thế gia vẫn lác đác tranh chấp, nhưng phần lớn đều đã bị phủ Yến Bắc vương lấy uy thế trấn áp, miễn cưỡng hoà hiếu. Thậm chí còn có không ít gia tộc kết làm thông gia để củng cố thế lực.
Gia chủ đương nhiệm Nhậm gia là Nhậm Vĩnh Hòa, lấy thê tử là người họ Khâu, xuất thân thế gia Kế Châu. Phụ thân nàng không phải dòng chính Khâu gia, nhưng được quá kế làm trưởng do tộc trưởng Khâu gia không nhi tử, bởi vậy tộc trưởng đương nhiệm của Khâu thị chính là huynh trưởng ruột của Nhậm lão thái thái. Dựa vào mối liên hệ này, Khâu thị càng thêm vững vàng ở Nhậm gia, sống lưng càng lúc càng thẳng.
Dù sao thì Nhậm gia cũng là nhờ cơ duyên ngẫu hợp mới chen chân vào hàng hào tộc Yến Bắc, so với Vân gia, Khâu gia, những thế gia có truyền thừa lâu đời, rốt cuộc vẫn còn kém một bậc khí cốt.
Trạch viện Nhậm gia tọa lạc tại trấn Bạch Hạc, phía nam Tây Sơn, cách thành Vân Dương hơn chín mươi dặm. Trấn Bạch Hạc không phồn hoa bằng thành Vân Dương, đệ nhất thành Yến Bắc, nhưng nhờ là nơi giao thông trọng yếu giữa nam bắc, từ xưa đã là vùng đất binh gia tranh đoạt, nên ngày càng phồn thịnh.
Phủ đệ Nhậm gia chiếm diện tích rộng rãi, cột kèo điêu khắc tinh xảo, đình đài lầu các muôn hình vạn trạng, không kém gì lâm viên danh gia chốn nam đô.
Nghe nói nơi này vốn là tổ trạch của một thế gia danh môn, sau vì toàn tộc chuyển đến phía nam nên bán rẻ lại. Gia chủ Nhậm gia nhìn trúng, mua về tu sửa tường cao ngói mới, rồi dọn vào cư trú.
Nhậm Dao Kỳ lớn lên tại nơi này từ nhỏ. Trước lúc mười sáu tuổi rời khỏi Nhậm gia, nàng rất ít khi ra khỏi phủ đệ, càng chưa từng chân chính nhìn kỹ nơi mình ở, một toà dinh thự có phần cũ nát, nhưng nhờ trát vôi sơn tường lại hiện vẻ nguy nga.
Lần đầu khỏi bệnh, bước ra khỏi Tử Vi viện, đi dưới hành lang quanh co chín khúc, nàng mới cẩn thận đánh giá lại toà phủ đệ này, trong lòng sinh ra vài phần cảm khái.
Nghĩ kỹ, đời trước gia chủ Nhậm gia, tức tằng tổ phụ nàng, khi mua phủ đệ này cũng coi như có mắt nhìn. Bỏ qua những chi tiết kiến trúc tinh xảo, chỉ xét riêng phong thuỷ, nơi đây đích xác là một mảnh bảo địa.
Phủ đệ tọa Đông Nam, hướng Tây Bắc, lưng tựa Tây Sơn, trước mặt là dòng Tiểu Bạch Hà uốn lượn, hội tụ đủ “thế thiên địa” theo thuật phong thuỷ. Tây Sơn lại là cổ mạch, kéo dài phập phồng, khiến phủ đệ tích tụ sinh khí, thành nơi tàng phong tụ khí.
Lầu các tầng tầng lớp lớp, phòng ốc cao thấp xen kẽ, hành lang thông suốt tám phương, bố cục hợp lý đầy khí vận. Trung tâm phủ đệ là Vinh Hoa viên, nơi cư trú của gia chủ, lại theo thế âm dương, nội viện cùng ngoại viện tổng cộng tám tiểu viện tạo thành thế trận Bát Quái.
Trạch cát thì người vượng, long thịnh thì tộc thịnh. Xem ra người kiến tạo phủ đệ năm xưa tất không phải hạng tầm thường, hẳn là cao nhân phong thuỷ.
Chỉ là trạch quý thì người cũng phải xứng. Nhậm gia tạm mượn phúc địa này mà phát đạt, nhưng nếu căn cơ không đủ, lâu dần át không được linh khí, tất sẽ bị quý vận phản phệ.
Nàng từng nghe, mấy năm sau khi nàng rời khỏi Nhậm gia, gia đạo liền có dấu hiệu xuống dốc, toà phủ đệ này cũng đổi chủ vài phen.
Về phần phủ đệ rơi vào tay ai, nàng cũng không còn lòng dạ truy hỏi nữa.