Bên kia, Diêu Ngọc Châu chạy ra một lúc đã mồ hôi nhễ nhại, xuống ngựa, ngồi dưới bóng cây nghỉ ngơi.
Minh Uẩn Chi đưa đến nước sạch, sữa bò và nho đã được chuẩn bị sẵn từ trước. Rất nhiều thứ được bày ra trên mặt đất, trông rất ngon miệng.
Diêu Ngọc Châu liên tục khen ngợi nàng chu đáo, cơn khát do mệt mỏi tan biến, nàng khoanh chân ngồi trên tấm thảm sạch sẽ, thoải mái thở dài một tiếng.
Nàng tựa vào thân cây, nhắm mắt lại: “Lúc nhỏ ta rất thích tắm nắng. Hễ nắng ấm là ta lại tựa vào gốc cây mà ngủ.”
Minh Uẩn Chi lau đi những giọt mồ hôi trên trán, cũng cảm thấy sảng khoái.
Đã lâu lắm rồi nàng không vận động như vậy, vậy mà lại không thấy mệt, toàn thân như hưng phấn hẳn lên. Mọi muộn phiền trong lòng dường như theo mồ hôi mà tan đi, trong đầu cũng không còn nghĩ ngợi lung tung nữa, vô cùng an yên.
Minh Uẩn Chi uống một ngụm nước, khẽ thở phào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play