"Em đang nói chuyện đi học của Bảo Nha à?" Tống Kiến Nghiệp hỏi.
"Vâng." Dương Ngọc Lan gật đầu: "Bảo Nha năm nay năm tuổi, tuy sớm hơn một năm nhưng cũng không sao. Hiện tại ban ngày chúng ta đều không có ở nhà, chỉ có con bé, Điềm Điềm, mẹ và chị dâu thứ hai ở nhà. Ở mấy tháng nay, bên cạnh con bé không có bạn cùng tuổi để chơi. Nên em nghĩ hay là chúng ta bàn với mẹ, xem khai giảng có thể cho con bé đi học được không. Đến lúc đó, mấy anh trai đều đi học, con bé cũng có bạn chơi cùng."
Cô thở dài: "Tháng này Bác Văn, Thiên Ân và các anh em được nghỉ hè ở nhà, Bảo Nha thấy vui hơn hẳn so với trước đây."
Tống Kiến Nghiệp nghe vậy cũng gật đầu trầm ngâm: "Được, mai anh sẽ nói với mẹ một tiếng."
"Đi ngủ sớm đi, mai còn phải đi làm." Tống Kiến Nghiệp nói, tay cầm quạt nan phe phẩy.
"Giờ cũng không nóng lắm, không cần quạt đâu, anh cũng ngủ sớm đi. Lát nữa mỏi tay, mai làm việc sao được?" Dương Ngọc Lan vươn tay kéo tay Tống Kiến Nghiệp lại.
"Không sao đâu, một lát thì có gì đâu. Em ngủ đi, anh quạt một lúc rồi ngủ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play