Đi xa, Bảo Nha và Phùng Quế Chi không hề hay biết về sự việc vừa rồi. Hai bà cháu một mạch trở về nhà. Lúc về đến nơi, Dương Ngọc Lan và Tôn Tố Vân đã ở trong bếp nấu ăn. Phùng Quế Chi đặt đồ ăn xuống rồi không vào nữa, xách thùng ra tưới nước cho vườn rau.
Sau bữa sáng, Dương Ngọc Lan, Tống Kiến Nghiệp và mọi người liền đi đến xưởng làm việc.
Hiện tại đang là kỳ nghỉ hè, mấy đứa nhỏ trong nhà đều không phải đi học. Lý Thanh Yến cũng được nghỉ hai tháng, có thể ở nhà nghỉ ngơi. Tôn Tố Vân không kìm được nói: "Làm giáo viên thật tốt, năm nào cũng được nghỉ đông và nghỉ hè."
Mặc dù trong thời gian nghỉ cũng phải soạn giáo án, học tập các thứ, nhưng dù sao cũng có đến hai tháng, vẫn là tương đối thoải mái.
Tuy nhiên, công việc này cũng không phải ai muốn cũng được, bởi làm giáo viên không hề dễ dàng, phải có trình độ văn hóa. Hơn nữa, giáo viên này lại ở ngay trong nhà mình, thỉnh thoảng còn có thể kèm thêm bài tập cho mấy đứa nhỏ. Tôn Tố Vân chỉ cảm thấy vui mừng.
Hiện tại Tôn Tố Vân cũng không đi làm. Chủ yếu là sau khi bàn bạc với Phùng Quế Chi và Tống Ái Dân, mọi người đều cảm thấy cô nên ở nhà thì tốt hơn. Thứ nhất, Phùng Quế Chi đã có tuổi, có người bên cạnh chăm sóc thì những người khác cũng yên tâm hơn. Thứ hai, trong nhà còn có Bảo Nha và Điềm Điềm, Phùng Quế Chi không thể lúc nào cũng để mắt đến hai đứa nhỏ, Tôn Tố Vân ở nhà cũng có thể trông nom.
Ngoài ra, Trần Tú Tú và Dương Ngọc Lan đều là người làm công chính thức. Nhưng không ai có thể đảm bảo quanh năm suốt tháng không có việc gì xảy ra. Vì vậy, Tôn Tố Vân ở nhà có thể thay thế khi họ có việc đột xuất không thể đi làm được. Áp lực cũng sẽ giảm bớt, ai đó có ốm đau hay muốn về nhà ngoại thì cũng có thể sắp xếp được thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT