Trong lòng Nhạc Ngưng vẫn còn nghi ngờ, nhưng không lập tức truy hỏi, chỉ tiếp tục xem tình hình diễn biến ra sao.
"Ngụy Ngôn Chi, lời tên thị vệ của ngươi nói, ngươi có nhận không?"
Ngụy Ngôn Chi mở mắt, đáy mắt ánh lên một tia quyết đoán. Hắn hít sâu một hơi, lúc này mới khàn giọng nói:
"Chuyện của Tiểu Nhu, đúng là nỗi sỉ nhục của Quốc Công phủ và Ngụy phủ. Vốn dĩ, ta tưởng Tiểu Nhu mất rồi, chuyện này sẽ vĩnh viễn chìm xuống. Nào ngờ, thuật nghiệm thi của Cửu cô nương lại cao minh đến vậy, nên ta lo lắng, Cửu cô nương sớm muộn cũng sẽ nhìn ra. Vì vậy. . . vì vậy ta nhất thời bị ma xui quỷ khiến, mới làm ra chuyện bất nghĩa này."
Nói rồi, Ngụy Ngôn Chi áy náy liếc nhìn về phía Tần Quản. Tần Quản mày hơi nhíu, nhưng trên mặt không lộ vẻ trách cứ. Ngụy Ngôn Chi bèn nói tiếp:
"Nhưng ta không ngờ, dù nghĩa trang bốc cháy, thi thể Tiểu Nhu bị thiêu đến mức đó, Cửu cô nương vẫn nghiệm ra được sự thật. Lúc đó khi tri phủ đại nhân gọi ta qua trả lời, ta vừa nghe đã biết không ổn, cho nên mới lòng như tro tàn mà nói ra sự thật. Lời ta nói thật hay giả, tri phủ đại nhân chỉ cần phái người đến kinh thành điều tra là biết."
Ánh mắt Ngụy Ngôn Chi buông xuống, vẻ mặt đầy tự trách và hổ thẹn. Hầu phủ đối đãi hắn tận tình, Tần Quản còn chữa bệnh cho hắn, vậy mà giờ đây, lại để mọi người biết, đêm đó Tần Quản suýt bị người ta hại, chính là do hắn ra tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT