"Tần Quản biết tri phủ đại nhân nóng lòng phá án. Tần Quản hiện có một con đường tắt. Tri phủ đại nhân có nhớ thứ mà ngày đó ta lấy ra từ trong bụng Tống Nhu không?"
Hoắc Hoài Tín chớp mắt, "Đương nhiên nhớ." Không chỉ nhớ, chẳng phải đã tra ra là gì rồi sao?
Tần Quản cong môi:
"Không giấu gì đại nhân, Tần Quản đã tra ra, đó là một lá thư, hơn nữa còn được viết bằng Duệ Kim Tiên. Về phần trên thư viết gì. . . vì thời gian quá lâu, Tần Quản vẫn chưa thể nhìn rõ. Nhưng đêm hôm trước, Tần Quản đã dùng một vị thuốc có thể làm cho mực hiện lại màu gốc. Chỉ cần ngâm hai ngày hai đêm, những chữ đã mờ trên thư sẽ hiện ra trở lại. Tần Quản suy đoán, lá thư đó là do hung thủ sát hại Tống Nhu viết. Tống Nhu đã nuốt lá thư, trên đó phần lớn sẽ có những lời không thể để người khác biết. Tri phủ đại nhân chỉ cần đợi thêm một đêm, chờ chữ trên lá thư hiện ra là có thể biết hung thủ là ai!"
Hoắc Hoài Tín kinh ngạc mở to mắt, Từ Hà bên cạnh cũng trợn mắt há mồm. Cả hai nhìn Tần Quản đang vẻ mặt nghiêm túc, có chút không phản ứng kịp nàng đang nói gì. Lá thư kia đã tra ra là Duệ Kim Tiên, nói là thư cũng chỉ là phỏng đoán, trên đó càng không có chữ viết nào sẽ hiện ra. Nhưng lúc này Tần Quản nói điều này là vì. . .
Hoắc Hoài Tín và Từ Hà đồng thời hít một hơi lạnh, là vì dựng bẫy!
Hoắc Hoài Tín đè nén nghi ngờ của mình, vội vàng phối hợp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play