"Mười lượng bạc, tiểu nhân có bán cả tháng cũng chưa chắc kiếm được, cho nên tiểu nhân liền đi mở kho dầu lấy dầu trẩu, có hai thùng. Lúc tiểu nhân xách ra, lại liếc nhìn bên đường, vị công tử này lúc đó quay người lại thúc giục tiểu ca một câu, tiểu nhân lại nhớ mặt hắn thêm một lần nữa. Tiểu nhân chắc chắn, tuyệt đối không nhận nhầm."
Khi thấy người đàn ông trung niên này xuất hiện, Ngụy Ngôn Chi vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng thị vệ áo lam kia lại nhíu mày. Đợi người đàn ông nói xong, nắm tay của thị vệ đã siết chặt lại. Hắn rốt cuộc không có đạo hạnh như Ngụy Ngôn Chi, sự căng thẳng và hoảng sợ toát ra từ người hắn ngay cả đám nha sai cũng nhìn ra được.
Hoắc Hoài Tín hất cằm:
"Nửa đêm canh ba đi mua dầu trẩu, mà đúng đêm đó nghĩa trang lại bốc cháy. Ngụy Ngôn Chi, ngươi còn gì để nói? Đêm hôm trước trên thuyền, chỉ có mấy người chúng ta biết sáng sớm hôm sau Cửu cô nương sẽ đi nghiệm thi. Ngươi nửa đêm đến nghĩa trang phóng hỏa, chẳng phải là để không cho Cửu cô nương nghiệm thi sao? Ngươi sợ Cửu cô nương nghiệm ra chứng cứ liên quan đến ngươi, muốn hủy thi diệt tích, ta nói có đúng không? !"
Ngụy Ngôn Chi vẫn đứng thẳng, từ đầu đến cuối, mày cũng không nhíu một cái.
Hoắc Hoài Tín lại nói:
"Cũng vào ngày đi đến hồ Lệ Thủy, Nhị thiếu gia trong phủ mất một chiếc áo choàng màu lam. Sáng hôm đó sau khi rời phủ, chỉ có tên thị vệ này của ngươi chạy đến viện của Nhị thiếu gia mượn bút. Sau đó, vào buổi tối, Cửu cô nương suýt bị lầu đèn đổ xuống đè trúng. Ngươi sợ Cửu cô nương tìm thêm được chứng cứ, nên đã muốn mưu hại tính mạng của nàng!" Nói rồi, Hoắc Hoài Tín nhìn tên thị vệ áo lam đang run rẩy, "Kẻ giả làm Nhị thiếu gia ngày đó chính là hắn, phải không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play