Ứng Lệ kéo chăn xuống một chút, tránh đụng vào miệng vết thương trên mặt Nguyễn Nhạc, thổi tắt nến, nghe vậy nói: “Nhạc ca nhi, ngươi muốn nói sao?”
Nguyễn Nhạc mím môi rồi lắc đầu: “Ta không biết.”
Nương đã nói rất nhiều lần, trong sạch của ca nhi là quan trọng nhất, hán tử cũng để ý nhất.
Trên núi có lẽ cậu chưa hiểu Nguyễn Đại Ngưu định làm gì, nhưng giờ hồi tưởng lại, Nguyễn Nhạc không khỏi nghĩ rằng Nguyễn Đại Ngưu muốn hủy hoại trong sạch của cậu.
Cậu không biết trong sạch của mình còn không, nhưng giờ phút này trong lòng lại dâng lên một câu hỏi: liệu Ứng Lệ có chấp nhận một mình cậu như vậy không?
Nhưng cậu lại mông lung, cậu chưa bao giờ để ý đến cái gọi là trong sạch này. Giờ đây, thanh âm dâng lên từ đáy lòng lại làm cậu rất khó chịu.
Hơn nữa, nếu Ứng Lệ biết cậu “không trong sạch”, có phải sẽ hủy hôn không, vậy cậu có phải lại phải sống một mình không?
Cậu không muốn một mình, nhưng cậu không muốn Ứng Lệ không biết cậu “không trong sạch”.
Trước khi hoàn toàn chìm vào giấc ngủ, Nguyễn Nhạc nghĩ, đêm nay cậu sẽ nương tựa vào Ứng Lệ, đợi ngày mai, cậu nhất định sẽ nói cho Ứng Lệ biết cậu “không trong sạch”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT