Nghe thấy tên Nguyễn Nhạc, động tác đánh người của Ứng Lệ chợt chậm lại.
Nguyễn Văn Thành: “Nghĩ đến thái độ của người trong thôn đối với các ngươi hiện tại đi, mới vừa tốt lên một chút, nếu ngươi đi ngồi tù, thì tiếng xấu Thiên Sát Cô Tinh của Nguyễn Nhạc sẽ ngồi vững, sau này ai sẽ bảo vệ hắn.”
Ứng Lệ dùng sức cắn răng nhẫn nhịn, đến mức gân xanh trên trán nổi lên, làm Nguyễn Văn Thành cũng hoảng sợ lùi lại một bước.
Hắn nuốt nước bọt, cố gắng nói tiếp: “Chúng ta có thể đưa Nguyễn Đại Ngưu đến quan phủ, thanh danh của ca nhi không thể bị hủy hoại, chúng ta hãy tố cáo hắn đã đẩy ca nhi xuống núi, đó cũng là một sự trừng phạt.”
Ứng Lệ nhìn chằm chằm Nguyễn Đại Ngưu đang thoi thóp trên đất, chậm rãi đứng dậy, nhắm mắt rồi mở ra. Khi nhìn lại người này, hắn giống như đang nhìn một khối thịt chết.
“Ta sẽ xử lý.” Hắn lạnh lùng nhìn về phía Nguyễn Văn Thành, khí thế quanh thân đặc biệt âm trầm, “Không cần ngươi quản.”
Hắn sẽ tìm một chỗ tốt, sẽ không kinh động bất kỳ ai, làm Nguyễn Đại Ngưu có một nơi an giấc ngàn thu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play