Cái lạnh thấu xương làm Nguyễn Nhạc nổi da gà, cậu chảy nước mắt, cố gắng cuộn mình lại, tránh xa hán tử làm cậu sợ hãi này.
Nhưng bàn tay dính nhớp trơn trượt kéo thẳng thân thể cậu. Nguyễn Nhạc nhìn thấy Nguyễn Đại Ngưu đang cởi quần áo, cậu theo bản năng nhắm mắt lại. Cậu không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng nỗi sợ hãi đã đạt đến cực điểm.
Nguyễn Nhạc chỉ có một ý niệm: Không thể ngất, phải chạy trốn!
Mặc dù tay chân bị trói, cậu cũng muốn trốn. Sau khi Nguyễn Đại Ngưu cởi áo bông, Nguyễn Nhạc dùng sức chớp mắt, chớp đi những giọt nước mắt nhòa. Trong nỗi sợ hãi tột cùng, suy nghĩ của cậu so với bình thường nhanh hơn.
Nơi cậu đang nằm không bằng phẳng, bên trái là đường lên núi. Cậu hít sâu một hơi, trước khi Nguyễn Đại Ngưu ghé vào người, cậu dùng sức xoay người. Quán tính làm cậu lăn xuống dưới chân núi.
Trên đường những viên đá không ngừng cứa vào mặt, nhưng trong nỗi sợ hãi, Nguyễn Nhạc lại không cảm thấy đau đớn. Thậm chí trong lúc lăn, cậu nhìn thấy một cái cây cách đó không xa.
Nếu bị cái cây ngăn lại, thì Nguyễn Đại Ngưu nhất định sẽ lại đuổi theo. Nguyễn Nhạc cố hết sức làm bản thân đổi hướng, trong khoảnh khắc chân chạm vào cái cây, mượn lực lăn về phía vách núi không có nhiều cây cối.
Trong khoảnh khắc lơ lửng, Nguyễn Nhạc chợt nghĩ đến, cậu có thể sẽ chết. Cậu có chút vui vẻ, cậu có thể đi tìm nương. Cũng có chút không vui, cậu sẽ không còn được gặp tam thẩm và Tín ca nhi nữa.
Còn có Ứng Lệ, cậu thật sự nhớ…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT