Đúng lúc đám người càng nói càng quá đà, lộ hết cả bộ mặt xấu xí, thì một thẩm ngồi dưới bóng cây nghe nãy giờ mới cất giọng: “Vương Hạnh Hoa, ngươi nói rành rọt như thật, không phải đêm hôm chui xuống gầm giường người ta nghe trộm đó chứ?” Giọng bà lớn, tính tình lại thẳng thắn, thật không biết là đang mỉa mai hay tò mò thật, “Thế người ta có nói với ngươi nhà họ giấu tiền ở đâu không?”
Vương Hạnh Hoa cười lạnh, hai người này cãi nhau quen rồi, “Ngươi không tin thì cứ chờ mà xem!”
Mọi người thấy tình hình không ổn, liền vội vàng chia nhóm khuyên can. Nhà họ Lưu và họ Trần đều là tộc lớn trong thôn, sợ chuyện ầm lên thì rước rắc rối vào thân. Cứ thế nửa dỗ nửa kéo, hai người đàn bà đanh đá mới không cãi đến cùng. Người tụm năm tụm ba dưới gốc cây cũng lục tục thu dọn đồ đạc tản đi.
Vương Hạnh Hoa thấy trước mắt trống vắng, ngay cả con chó vàng già vốn nằm dưới gốc cây cũng không biết chạy đâu mất, liền hừ lạnh một tiếng, tức tối bỏ đi.
Cứ chờ đấy mà xem! Chuyện hôn sự giữa tiểu tử Trần gia và tiểu ca nhi Lưu gia mà thành được thì mới là có ma!
Còn một bên, người bị bàn tán – tiểu ca nhi Lưu gia là Mãn Hạ – lúc này đang theo a cha mình đi về phía nhà trượng phu tương lai.
Qua mấy luống ruộng, rồi đi tiếp một đoạn đường mòn lầy lội, rẽ một khúc là thấy mấy căn nhà đất nhỏ ở chân núi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play