Hôm qua làm cả một bàn lớn, mấy ngày nay trong nhà đều có đồ ăn ngon. Trên bàn có hai cái chậu sành lớn, một chậu đầy bánh bột ngũ cốc nóng hổi, chậu còn lại là cháo nấu từ gạo trắng trộn hạt bắp, sánh đặc béo ngậy. Có thêm hai đĩa món mặn: một đĩa rau dại xào thịt heo còn dư từ hôm qua, đĩa kia là củ cải chua muối từ mùa đông năm ngoái, cắt to bằng ngón tay, chua đến mức nước miếng chảy ròng.
“Ca, ca đừng động, để đệ đi lấy bát.”
Mãn Thương được kéo ngồi vào bàn, nhìn cả nhà lăng xăng bận rộn, vừa cảm động vừa bất lực. Đường đường là một nam nhân, giờ chỉ có thể ngồi chờ người khác bưng cơm đến trước mặt. Thế này cũng quá mất dáng rồi.
Y chống gậy vừa mới cố đứng dậy, Mãn Hạ đã bê bát đũa quay lại, “Ca, ca định làm gì vậy? Để đệ giúp.”
“Xem có việc gì giúp được không.” Không thể cứ thế làm người tàn phế thật được.
“Chắc là không có đâu, ăn cơm trước đã.” Mãn Hạ dọn bát đũa, đứng trong nhà gọi mọi người tới ăn cơm.
Lưu Đại Sơn ngồi ở đầu bàn, bưng cháo lên húp một ngụm, nói: “Vài ngày nữa trong huyện có chợ phiên, cả nhà mình cùng đi. Trong nhà cũng còn nhiều thứ phải sắm, Mãn Thương, chân con ta muốn cho đại phu trong huyện xem lại một lần.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT