“Hạ Hạ, con ra đây.” Lan Tri nhẹ nhàng gõ cửa phòng, đưa Mãn Hạ đến sảnh chính.
Trong sảnh yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Hai ngọn đèn dầu leo lét hai bên bàn, ánh sáng chập chờn hắt lên khuôn mặt nghiêm nghị của những người ngồi trên cao đường. Mãn Hạ nhận ra một ông lão tóc hoa râm là ông nội của Trần Minh Viễn.
Mí mắt ông cụ sụp xuống, tẩu thuốc gõ nhẹ lên mép bàn, ánh mắt lờ mờ đánh giá tiểu ca nhi mới bước vào. Mãn Hạ khẽ nhích người về phía a cha mình, ánh mắt của ông ta khiến cậu cảm giác mình như miếng thịt đang nằm trên thớt.
“Tiểu tử Lưu gia, chuyện hôm nay, nói đến giờ cũng đủ rồi.” Lưu lão thái gia cuối cùng cũng lên tiếng, giọng trầm và đục, “Nếu là nhà khác, người ta đã đập cửa bỏ về từ lâu.”
Bên cạnh, Lưu Kế Tông mặt mày u ám, hai tay đặt trên đầu gối, đầu ngón tay trắng bệch. Vài vị thúc bá họ Lưu ngồi bên phải cũng đều mang sắc mặt khó coi. Mãn Hạ hồi hộp, trong không khí lẩn quất mùi dầu đèn trộn lẫn khói thuốc khó ngửi.
Lưu Kế Tông khẽ giật khóe mắt, cố nén cảm xúc, quay sang nhìn Mãn Hạ, trầm giọng hỏi: “Mãn Hạ, trước mặt lý chính và các trưởng bối hai nhà, ta hỏi con mấy câu, con hãy trả lời đàng hoàng.”
Mãn Hạ cúi đầu đáp vâng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play