Hứa Tư Niên trước kia vốn là người theo chủ nghĩa duy vật kiên định, nhưng từ sau khi bị con khỉ đá một cú xuyên vào thân xác này, mỗi khi gặp chuyện mơ hồ khó giải thích như thế, trong lòng lại cứ thấy bất an.
Nhà tranh đất vàng đâu thể sánh với nhà ngói tường gạch, chỉ cần gió mạnh một chút là cửa sổ đã lạch cạch vang lên. Hứa Tư Niên kéo chăn phủ kín đầu, rút chân vào trong, cả người cuộn lại như con tôm, run rẩy nằm im trong ổ. Tim đập thình thịch, từng giây từng phút trôi qua, tiếng khóc bên ngoài lại càng rõ ràng hơn.
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng hắn vẫn quyết định ra ngoài xem thử. Hắn khẽ mở cửa, len qua khe ngó ra, chẳng thấy gì khác lạ nên lá gan cũng to hơn đôi chút, vác theo cây gậy gỗ kê ở góc giường rồi bước ra khỏi túp lều.
Cánh đồng đêm khuya tĩnh mịch, dưới ánh trăng mờ nhạt, gió mang theo tiếng nức nở như than vãn. Hứa Tư Niên tập trung toàn bộ tinh thần, mỗi bước đều nhìn quanh ba lượt, lần theo âm thanh mà đi tới.
Trên bờ ruộng không xa, hắn thấy một bóng trắng ngồi thụp, giật bắn cả người, suýt nữa làm rơi gậy. Nhưng cái bóng trắng kia lại còn cảnh giác hơn hắn, vừa nghe thấy tiếng động sau lưng đã lập tức quay đầu, thấp giọng quát: “Ai đó?”
Hứa Tư Niên nhìn rõ, thở phào nhẹ nhõm, lên tiếng: “Hạ ca nhi, là ta, Hứa Tư Niên.”
Mãn Hạ vẫn đứng đó, nước mắt như chuỗi châu đứt dây, rơi từng giọt từng giọt, nhưng vẫn bướng bỉnh xoay người lại, ngồi xổm xuống, không để ai thấy gương mặt mình. Hứa Tư Niên đứng đó, vò vạt áo, tiến thoái lưỡng nan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play