Sau khi biết nhau bằng tên thật, không hiểu vì lý do gì – hay chính xác là hiểu rất rõ nhưng không ai nói ra – Lâm Dật không rời đi nữa.
 
Tô Nhiên không mời hắn ở lại, cũng không tiễn hắn đi. Nhưng ngày hôm sau, hắn vẫn xuất hiện trong bếp lúc 6 giờ sáng, tự động nấu nước, vo gạo, hỏi cô thích ăn cháo gà hay mì trứng. Như thể... đây là nhà hắn.
 
Cô nhíu mày nhìn hắn đang hí hoáy thái hành: “Anh không có việc gì ở thành phố à?”
 
Hắn vừa thái, vừa nghiêng đầu cười: “Có. Nhưng việc ở đây quan trọng hơn.”
 
Cô không đáp. Dù trong đầu đang nghĩ: “Tôi cứu anh có phải sai rồi không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play