Lại một mùa mưa nữa về.
Thấm thoắt, Mahti đã sống ở lãnh địa Tây Ngạn gần một năm. Nhờ khả năng hồi phục đáng kinh ngạc của loài sư tử, dù vẫn chưa thể chạy nhanh, nó đã đi lại nhanh hơn trước rất nhiều. Ít nhất, cứ đi được trăm mét nó không còn phải nghe tiếng Niasby cằn nhằn thiếu kiên nhẫn bên tai, thỉnh thoảng còn bị cái tát như trời giáng vào trán.
Biết sao được.
Sư tử mẹ đang vô cùng bất mãn với cái tình trạng “chờ việc” này.
Vào cuối mùa khô, sau khi vượt qua giai đoạn khó khăn nhất, sư tử chúa lại giở chiêu cũ, đuổi hết bốn con sư tử đực khoảng ba tuổi ra khỏi đàn. Nhìn đàn chỉ còn lại bảy con á sư tử hơn hai tuổi, lứa con tiếp theo còn chưa thấy đâu, lại thêm Niasby đã nuôi con bao nhiêu năm, nó thực sự nhàn đến phát bực.
Nhưng có lẽ nó cũng chẳng cần phải phiền muộn thêm bao lâu nữa.
Dạo gần đây, Hoàng tử đáng thương bận tối mắt tối mũi, đầu bù tóc rối. Ngoại trừ sư tử chúa lúc nào cũng hóng hớt, tám con sư tử cái đang trong kỳ động dục nhìn nó như nhìn miếng thịt ngon. Ngay cả khi nó vất vả lắm mới ngồi xuống chợp mắt được một lát, cuối cùng mọi chuyện cũng sẽ phát triển thành một "bộ phim" mà dù không muốn, lũ sư tử con vẫn cứ nhìn thấy.
Trong tháng này, biểu cảm của sư tử trắng gần như vĩnh viễn đóng băng ở trạng thái "sống không còn gì luyến tiếc." Ngay cả người không hiểu gì về sư tử cũng có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của nó. Thế là, meme và ảnh chế về Prince lan truyền chóng mặt trên các mạng xã hội, tạo thành một trào lưu mới toanh. Ngay cả hướng dẫn viên đôi khi cũng đem chuyện này ra làm trò đùa.
Hôm nay cũng không ngoại lệ.
Anh hướng dẫn chở một đoàn khách du lịch từ Tây Ban Nha sang để xem sư tử. Nhưng trước khi xuống máy bay, họ vừa cãi nhau một trận nảy lửa vì chuyện hành trình. Bởi vậy, từ tối qua đến khu cắm trại đến sáng nay lúc khởi hành, cả đoàn đều im thin thít. Người thì dán mắt vào điện thoại, người thì khoanh tay ngắm cảnh. Không khí trong xe cứ như đóng băng.
Nếu không phải vì số lượng khách đông, họ chọn xe địa hình hở nóc, may ra còn có tiếng thiên nhiên bên ngoài làm dịu bớt bầu không khí, chắc anh hướng dẫn đã tưởng mình đang ngồi trong nghĩa địa rồi. Vốn là một người bản xứ nhiệt tình và phóng khoáng, anh ta ngập ngừng một lát, nhích nhích mông trên ghế, quyết định khuấy động bầu không khí một chút...
Thế là, anh lôi chuyện Hoàng tử ra trêu chọc.
Và nó có tác dụng ngay.
Như mọi khi.
Khi anh hướng dẫn dừng xe, chỉ cho khách du lịch nhìn về phía thảo nguyên, cả xe bỗng rộn rã tiếng cười vì câu chuyện hài hước này. Tám bạn sinh viên đến du lịch tốt nghiệp nhìn nhau, mâu thuẫn tan biến trong vô hình.
Đợi mọi người cười đã đời, một sinh viên mới nói: "Không biết người ta chụp được mấy cái ảnh kia kiểu gì nhỉ. Bọn em thấy sư tử rất ngầu, cũng muốn xem sư tử đánh nhau, nhưng đi mấy công viên quốc gia rồi mà chẳng lần nào chụp được cả. Có người rõ ràng đến xem voi, lại chụp được video sư tử hay ho."
Anh hướng dẫn chớp chớp mắt: "Các bạn muốn xem sư tử đánh nhau à?"
Sinh viên kia nhún vai: "Thì kiểu... như trên phim ấy... Sư tử đánh qua đánh lại... Anh hiểu không? Không nhất thiết phải như trong 'Vua sư tử', kiểu đứng trên mỏm đá cao siêu cấp đấm qua đấm lại... Đánh hội đồng cũng được. Tất nhiên, có solo thì càng tốt."
Một mong ước rất bình thường thôi.
Nhiều du khách đến công viên quốc gia chỉ để ngắm nhìn những con vật mình yêu thích, hoặc là cảm nhận chút không khí hoang dã. Nhưng cũng có những người lặn lội ngàn dặm đến thảo nguyên chỉ để được chứng kiến những hình ảnh khiến người ta sôi sục, dù là cuộc đại di cư, cảnh săn mồi hay sư tử giao chiến. Họ không thực sự mong chờ có đổ máu hay thương vong gì, chỉ là muốn chuyến đi của mình thật đáng nhớ.
Dù xem sư tử như những đứa trẻ, anh hướng dẫn cũng không thấy mong ước này có gì đáng trách, nên không dội gáo nước lạnh. Anh nghĩ ngợi, rồi mở bản đồ khu bảo tồn ra xem, cuối cùng chỉ vào vài địa điểm: "Mấy đoạn đường này gần đây có sư tử lang thang hoạt động, có thể sẽ xảy ra xung đột với các đàn khác."
Hai sinh viên nhoài người lên nhìn. Cô gái đeo kính râm mắt sáng lên: "Điểm dưới cùng có phải là đàn sư tử Tây Ngạn không ạ? Cái đàn có Hoàng tử với sư tử chúa ấy, đúng không?"
Một cô gái khác đang nghịch điện thoại ở hàng ghế sau còn trả lời nhanh hơn cả anh hướng dẫn: "Đúng rồi! Hay mình đi về hướng nam đi. Mấy hôm nay em lượn diễn đàn, thấy cập nhật tình hình liên tục, bảo là có ba con sư tử vượt sông rồi, mấy ngày nay chắc chắn sẽ đánh nhau."
Cả bọn sinh viên lập tức phấn khích.
Anh hướng dẫn cười lắc đầu, khởi động xe, thầm nghĩ: "Chà, các bạn phải cầu nguyện cho mình gặp may thôi."
Không biết là bọn sinh viên thật sự quá may mắn, hay là ý trời, xe vừa chạy đến đường nhựa ở Đông Ngạn thì điện thoại anh hướng dẫn reo. Nhấc máy, anh nghe thấy tiếng một hướng dẫn viên khác hét tướng lên, bảo là đang theo dõi đàn sư tử Tây Ngạn di chuyển về phía đông bắc, chắc là quyết định ra tay thật rồi.
Nghe vậy, anh hướng dẫn không nói hai lời, đạp ga hết cỡ, thể hiện kỹ năng lái xe đỉnh cao nhất trong đời.
Ba con sư tử đang nhăm nhe đàn Tây Ngạn là những gương mặt quen thuộc với nhiều người hâm mộ mèo lớn. Chúng là ba anh em Black, từng chiếm giữ một đàn ở khu bắc trong thời gian ngắn rồi bị đuổi xuống phía nam. Sau trận Thủy Bá, ba con sư tử này liên tục chạy trốn về phía nam, giữa đường đuổi được một “chủ đất”, chưa được nửa năm lại bị phản công cho một trận tơi bời phải cuốn gói.
Tuần trước, sau khi vượt sông, chúng không có động tĩnh gì, cứ lảng vảng giữa mấy lãnh địa ở khu đông nam sông Lớn, thỉnh thoảng lại thử xâm nhập lãnh địa Tây Ngạn rộng lớn. Rõ ràng, chúng đã để mắt đến đàn có chín con sư tử cái này.
Theo anh em Black, đàn này chỉ có hai con sư tử đực bảo vệ, một con lại là sư tử già chẳng làm được gì. Sư tử cái không có con nhỏ, chắc chắn không thể chống lại ba anh em chúng, đúng là thời cơ tốt để xâm chiếm.
Tiếc rằng, chúng đã chọn sai mục tiêu.
Hơn chục chiếc xe ngắm cảnh nhận được tin tức gần như đồng thời lao đến thảo nguyên, giơ cao một rừng ống kính. Đoàn sinh viên Tây Ban Nha cũng không ngoại lệ, họ đã sắm những chiếc máy ảnh đắt tiền cho chuyến đi này. Trong chốc lát, nơi đây chẳng khác nào một buổi tiệc tối trao giải thảm đỏ, chỉ thiếu mỗi nhân vật chính.
Mọi người không phải chờ đợi lâu.
Trước khi sư tử xuất hiện, tiếng gầm đã vang vọng. Từ lùm cây bên trái màn hình, một đàn sư tử khổng lồ hiện ra, dẫn đầu là một sư tử cái thần thái sáng ngời, theo sát là một sư tử trắng quý hiếm và một sư tử cái vạm vỡ, phía sau là sáu sư tử cái á thành niên khác. Sư tử mẹ Niasby và Mahti thì không thấy bóng dáng.
Chín con sư tử thong thả tiến về phía rìa lãnh địa, từ xa nhìn ba anh em Black đang tràn đầy tự tin.
Chắc hẳn đã có một tín hiệu nào đó mà con người không thể lý giải được, hai đàn sư tử đột nhiên đồng thời lao vào nhau.
Ngày càng tự tin hơn, Prince lao điên cuồng ở vị trí dẫn đầu như một tia chớp trắng, nhắm thẳng vào Bo Năm, con sư tử già nhất và to lớn nhất. Hai con sư tử đực đâm sầm vào nhau như hai hành tinh va chạm. Chúng gắng sức dựng thẳng thân thể, dùng bàn chân trước to hơn cả đầu người tấn công điên cuồng. Răng nanh to hơn nắm tay hung hãn cắn xé nhau trong không trung, bờm theo những hoạt động kịch liệt tạo nên những đợt sóng.
Bo Sáu đang định xông lên giúp sức thì bất ngờ bị một sư tử cái nhào tới quật ngã xuống đất như một con linh dương. Nó cố gắng dựng người dậy, muốn xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra, sư tử cái nào lại không có con nhỏ mà dám xông lên đánh nhau. Nhưng chưa kịp nhìn rõ thì răng của hai sư tử cái khác đã cắn xé vào người nó.
Cắn, chứ không phải cào.
Đây là thật lòng muốn lấy mạng!
Bo Sáu vừa kinh vừa giận. Nó định dựa vào thể trạng để hất con sư tử đang đè lên mình ra, nhưng không ngờ trên đời lại có con sư tử cái nào nặng đến thế. Thêm nữa, hai con sư tử cái khác hợp sức ghìm lại, lập tức nó không thể đứng lên được. Đường cùng, nó đành lùi một bước, mở cái mồm to như chậu máu cắn xé lung tung.
Bình thường, chiêu này của nó sẽ phát huy tác dụng.
Trong quan niệm của sư tử đực - cũng là tình huống phổ biến trong tự nhiên - đàn sư tử cái sẽ không đánh sống chết với sư tử đực. Đàn sư tử cái có thể không đánh lại sư tử đực, nhưng trong ghi chép rất hiếm khi có chuyện đó. Chúng cần phải luôn cảnh giác trước nguy cơ bị sư tử đực chộp lấy sơ hở, khóa chặt yết hầu, cắn đứt cột sống, hoặc gây ra những vết thương nghiêm trọng ảnh hưởng đến việc săn mồi. Tóm lại, không đáng.
Không chỉ nó nghĩ vậy, một số du khách cũng nghĩ vậy.
Đáp lại, các hướng dẫn viên chỉ cười bí hiểm: "Cứ xem tiếp đi rồi biết."
Quả nhiên.
Vài giây sau, ba sư tử cái vây quanh Bo Sáu không những không lùi bước mà còn tấn công dữ dội hơn. Chúng dùng đội hình chỉ dành cho những con mồi có khả năng phản kháng mạnh mẽ, phối hợp ăn ý để giằng co. Sư tử cái ở vòng sau thường xuyên lao vào cắn vào mông, đùi, hoặc bất kỳ chỗ nào trên người sư tử đực mà chúng với tới được.
"Đây là muốn hút máu à!" Một sinh viên kinh hô.
Đàn sư tử Tây Ngạn xem anh em sư tử đực Black như mục tiêu săn mồi sao?
Trong đám đông vang lên tiếng xì xào bàn tán. Bo Bảy, đang bị năm sư tử cái khác bao vây, cũng ý thức được điều này. Nó nhìn anh Năm đang đánh túi bụi với sư tử trắng, nhìn anh Sáu bị cắn đến người đầy máu, rồi lại nhìn năm sư tử cái đang gầm gừ hung dữ vây quanh mình. Năm con đấy! Nó suýt chút nữa sợ đến mức biến thành “mèo meo” luôn tại chỗ.
Dưới yêu cầu nghiêm khắc của Bo Năm, cuối cùng nó vẫn phải tham gia tấn công.
Nhưng Bo Bảy không làm theo yêu cầu của anh, lao vào đối đầu với sư tử cái, mà tìm cơ hội hội hợp với Bo Sáu, giúp nó tạm thời đứng vững. Hai anh em liếc nhìn nhau, lại nhìn Bo Năm vẫn đang chiến đấu, cuối cùng đồng loạt chạy về phía rìa lãnh địa.
Đến thời khắc quan trọng, tính nhút nhát của chúng lại phát huy tác dụng.
Nếu Mahti nhìn thấy cảnh này, có lẽ nó sẽ cười khẩy vì tật xấu vẫn chưa chừa sau bao nhiêu năm.
Bo Năm, con sư tử đực chiếm vị trí chủ đạo trong ba anh em Black, lập tức nhận ra hai con kia đã rút lui. Nó buộc phải dừng lại sau một cú vồ, dùng tốc độ nhanh nhất trong đời chạy về phía các em.
Điều nó không ngờ là, con sư tử trắng đuổi theo hai bước rồi bỏ cuộc, dường như muốn tiết kiệm sức. Nhưng tám sư tử cái lại không chịu buông tha, xua đuổi nó đến tận 300 mét sâu trong lãnh địa đối phương mới thôi.
Cái... cái quái gì thế này!
Sư tử đực Black vừa chạy vừa gầm gừ.
Khi bị các anh bắt nạt ở đồng bằng, nó chưa từng tủi thân đến thế. Khi bị hai người trẻ tuổi và một ông già đánh bại ở Thủy Bá, nó chưa từng tủi thân đến thế. Chiếm được đàn chưa được nửa năm, còn chưa kịp sinh con đẻ cái đã bị lật đổ, nó chưa từng tủi thân đến thế. Nhưng bị sư tử cái đuổi đánh thành cái dạng này thì thật sự quá tủi thân.
Tình cảm giữa người với người đã khó mà thấu hiểu, tình cảm giữa người và sư tử càng không thể tương thông.
Khi sư tử đực Black cảm thấy tuyệt vọng, đám du khách lại đang reo hò vì những video mình quay được, hoàn toàn không ý thức được những hình ảnh này sẽ gây ra cuộc tranh luận nào trên mạng xã hội. Mà nói thật, dân mê mèo lớn cũng quen rồi.
Mấy năm gần đây, không biết bao nhiêu sư tử đực đã ngã ngựa ở Tây Ngạn. Chạy nhanh thì chỉ sứt da sứt thịt, chạy chậm thì bỏ mạng ở đây.
Khu bảo tồn đã phát hành một báo cáo quan sát do các hướng dẫn viên biên soạn từ mấy tháng trước. Trong đó, các hướng dẫn viên chính thức đưa ra một quan điểm: đàn sư tử Tây Ngạn là một trong số ít những đàn mà sư tử cái đóng vai trò chủ đạo.
Có thể do ảnh hưởng từ thời kỳ lang thang, nhóm nhỏ Tây Ngạn không tuân theo mệnh lệnh của thủ lĩnh Brokenear sau khi trở về đàn, mà tiếp tục duy trì thủ lĩnh của riêng chúng, Tumani. Nhờ năng lực xuất chúng và sự ủng hộ mạnh mẽ từ các sư tử cái, sư tử chúa nhanh chóng thể hiện tài năng và tiếp quản vị trí thủ lĩnh đàn từ sư tử mẹ Brokenear.
Trong những năm nó thống trị, đàn sư tử đã trải qua nhiều thay đổi. Thay đổi rõ rệt nhất là trong các cuộc tranh giành lãnh địa.
Tập quán của động vật hoang dã có thể được bồi dưỡng.
Sư tử sinh ra ở các khu vực khác nhau thường có những tập quán đối địch và sinh hoạt khác nhau, giống như các loài thuộc họ mèo nói chung.
Năm xưa, hổ mẹ Julie nhận nuôi sư tử Savannah rồi từ bỏ tập tính sống đơn độc, cùng con gái nuôi sinh sống, nghênh chiến kẻ lạ. Dưới ảnh hưởng của sư tử chúa qua từng năm, sư tử cái Tây Ngạn cũng thay đổi tập tính khoanh tay đứng nhìn trong các cuộc tranh giành lãnh địa, chủ động tham gia vào cuộc chiến bảo vệ lãnh thổ.
Và cách chúng giải quyết các vấn đề thương tật là tụ tập phụng dưỡng.
Phải nói rằng, hình thức sinh tồn này chỉ có thể thực hiện ở vùng đất màu mỡ. Chiếm giữ hai khu vực săn bắn phía tây và phía đông, lại không ngừng mở rộng ra bên ngoài, đồng thời tiến hành huấn luyện săn mồi nghiêm ngặt và chế độ sàng lọc đối với sư tử non trong đàn, đàn sư tử Tây Ngạn mới thành công duy trì được thói quen sinh hoạt này trong những năm gần đây, ngày càng lớn mạnh như quả cầu tuyết.
Kỳ Mạn Đạt và Nhóc Con mà đặt ở các đàn khác thì đã được xem là chủ lực săn mồi, không chỉ có kỹ năng săn mồi theo nhóm thuần thục mà còn có khả năng bắt mồi đơn lẻ mạnh mẽ. Nhưng trong đàn sư tử Tây Ngạn, chúng chỉ là những thành viên bình thường.
Đến nay, đàn sư tử Tây Ngạn vẫn duy trì tỷ lệ nuôi sống con non 100% như một huyền thoại. Không đàn nào có thể sánh bằng. Sư tử chúa dường như được đất đai che chở, luôn có thể trốn tránh nguy hiểm trước, hóa dữ thành lành.
Đợi lứa bảy con á sư tử tiếp theo trưởng thành, lại là một vòng mới toanh của sự bành trướng. Đến lúc đó sẽ là mười mấy sư tử cái, rồi có thể sẽ trở thành nhiều hơn nữa khi lứa con tiếp theo ra đời.
Cứ thế này, tất cả các đàn sư tử ở khu đông nam sông Lớn sẽ bị chèn ép đến không còn chỗ đứng mất.
Cùng với sự tồn vong của các đàn lân cận, tình hình của sư tử đực cũng gây lo lắng.
Trong báo cáo, các hướng dẫn viên chỉ ra rằng hình thức này đã biến sư tử đực từ lực lượng tuyệt đối trong việc bảo vệ lãnh địa và con non thành một bộ phận quan trọng. Và vì đàn sư tử nhiều lần tham gia vào các cuộc tranh giành lãnh địa, những con sư tử đực chỉ thống trị được hai ba năm có lẽ sẽ thống trị lâu dài hơn, nảy sinh quan hệ thân cận, sinh sôi.
Họ cho rằng vấn đề này cuối cùng có lẽ cần một chút sự tham gia từ bên ngoài mới có thể giải quyết, thậm chí có thể cần phải thả về một số con sư tử lớn có tính cách ôn hòa mới được.
Kết quả, chưa đầy nửa tuần sau, những lời này đã bị lật đổ.