Trưa hôm đó, trời nắng nhẹ, Hạ Chu đang phơi lá thuốc sau vườn thì một âm thanh lạ vang lên trong đầu. Không chói tai, chỉ như ai đó đang nói sát tai bằng giọng nói đều đều:
“Liên kết hoàn tất. Hệ thống số 156 – Giữ Vững Thiết Lập – đã kết nối thành công.”
Cô hơi khựng lại. “…Gì cơ?”
Cô ngồi trên bậc thềm, tay vẫn cầm lá thuốc đang phơi dở, giọng nói trong đầu tiếp tục vang lên, lần này chậm hơn, như đang cân nhắc điều gì:
“Lý do chọn cô : vì cô không bao giờ lệch khỏi bản tâm.”
Cô nghiêng đầu. “Bản tâm?”
“Trong vô số linh hồn từng được quét qua, cô là một trong rất ít người không bị uốn cong bởi hoàn cảnh. Không tốt lên cũng chẳng xấu đi — cô chỉ luôn là cô, từ đầu đến cuối.”
“Những người như cô có thể đóng vai bất kỳ ai, vì dù là ai, cô cũng không bị nuốt chửng.”
Cô cười nhẹ. “Vậy là… tôi giống cái móc treo, treo đồ gì lên cũng được, nhưng bên trong thì vẫn không thay đổi?”
“Ví dụ không tệ.”
“Hệ thống không cần người mạnh, chỉ cần người ổn định. Và cô là lựa chọn gần như hiếm hoi hội đủ điều đó.”
Cô nhìn bàn tay mình, ngón tay dính nhựa cây, nắng chiếu lên vàng nhạt. Không hề tự mãn, cũng chẳng thấy mình đặc biệt. Cô chỉ lặng lẽ gật đầu: “Ừ. Vậy thì thử xem.”
Bỗng cô hỏi " Vậy nhiệm vụ là gì "
“ Bà tôi sẽ ra sao nếu tôi biến mất? ”
Nhiệm vụ chính của ký chủ: “ là đây ”
Xuyên vào các thế giới tiểu thuyết, đóng vai nhân vật phụ được phân sẵn.
Yêu cầu:
– Nhập vai đúng thiết lập: tính cách, lời nói, hành động, thái độ.
– Không được OOC (Out Of Character).
– Không thay đổi vai trò truyện gốc (ví dụ: nữ phụ không được cướp vai nữ chính).
– Không cứu nhân vật không đáng được cứu.
– Không chen ngang tuyến tình cảm chính.
“ Mục tiêu cuối cùng , thì ký chủ phải tự hiểu ”
Hạ Chu cô gật đầu đồng ý, trời đất khẽ rung nhẹ. Mọi thứ trước mắt cô mờ đi như một bức tranh bị nước thấm vào.
Một giọng nói bình thản vang lên lần nữa:
“Thời gian thế giới gốc đã ngưng lại thời điểm ký chủ rời đi.”
“Mọi vật thể sống và phi sống đều đóng băng tại khoảnh khắc đó. Sẽ không có ai cảm nhận được sự biến mất của ký chủ, cũng không có thay đổi nào xảy ra cho đến khi ký chủ quay lại.”
Cô liếc nhìn căn nhà phía sau, nơi bà ngoại đang gập khăn phơi nắng. Bà dừng tay giữa không trung. Một giọt nước vừa rơi khỏi chiếc lá, lơ lửng giữa không khí, chưa chạm đất.
. Thế giới được giữ nguyên, nguyên vẹn, chờ cô trở về — như thể chỉ nhắm mắt một cái, tất cả sẽ tiếp tục như chưa từng có gì xảy ra.
“Ký chủ sẽ được trả về đúng khoảnh khắc đó, nếu hoàn thành đủ nhiệm vụ trong giới hạn cho phép.”
“ký chủ hiện đang ở cấp Người Mới – chưa có danh hiệu.”
“Để được ghi nhận là Người Giữ Thiết Lập chính thức, ký chủ phải hoàn thành ba nhiệm vụ thí luyện.”
“Mỗi nhiệm vụ tương ứng với một vai diễn khác nhau. Đánh giá dựa trên độ nhập vai, mức độ chính xác với tính cách nhân vật, và khả năng giữ ổn định mạch truyện.”
“Sau khi vượt qua cả ba, ký chủ sẽ nhận được danh hiệu Người Giữ Thiết Lập – Cấp C và được quyền bước vào các thế giới cao hơn.”
“Lưu ý: Thất bại ba lần liên tiếp, hệ thống sẽ xóa dữ liệu cá nhân và chuyển vai trò cho linh hồn khác.”
Hạ chu gật đầu
“ Ký chủ và tôi ký khế ước nhé ”
Cô không do dự nói : “ được ”
Liên kết với ký chủ hạ chu
1%
9 %
Khởi động mã định danh 156. Xác nhận linh hồn mục tiêu – Hạ Chu.”
“Tiến hành thiết lập liên kết: 10%... 21%... 38%...”
Một luồng sáng lạnh chạy dọc sống lưng cô. Không đau, nhưng lạnh như thể có bàn tay vô hình đang lật từng lớp trí nhớ ra xem xét.
“Phân tích sóng ý thức... 54%... 69%...”
“Xác nhận trạng thái ổn định.”
“Tải xuống quy tắc nền: 82%... 93%...”
“Liên kết hoàn tất – 100%.”
Sau cùng, giọng hệ thống cất lên – không gấp, không chậm, chỉ như một mệnh lệnh đã được định trước:
“Chào mừng đến với Hệ thống 156 – Giữ Vững Thiết Lập.”
“ký chủ là đối tượng linh hồn được chọn cho nhiệm vụ duy trì trật tự các dòng truyện sai lệch.”
“Để trở thành Người Giữ Thiết Lập chính thức, bạn cần hoàn thành 03 nhiệm vụ thí luyện.”
“Thất bại liên tiếp sẽ dẫn đến xóa sạch dữ liệu cá nhân.”
“Thế giới đầu tiên đang được khởi tạo…”