Trong một thế giới rộng lớn ấy, tất cả sinh ra đều biết trước một điều: rời khỏi thế gian ghĩa là chết.
Không có chuyến đi xa nào, không có cuộc di cư hay hành trình vĩnh viễn—chỉ có một con đường duy nhất dẫn ra ngoài, và đó là cái chết.
Người ta sống, làm việc, yêu thương, rồi lần lượt biến mất, như những giọt nước bốc hơi khỏi mặt hồ. Không ai biết “bên ngoài” có gì, chỉ biết rằng từ khoảnh khắc cánh cửa mở ra, không một ai quay lại.
Nơi này vì thế mà đầy đủ và thiếu vắng cùng một lúc. Đầy đủ vì còn người để nói, để nhìn, để chạm. Thiếu vắng vì bóng dáng của những kẻ đã đi vẫn còn lơ lửng trong ký ức, nhưng không bao giờ trở lại.
Uyển Dao cũng từng bước qua những con phố ấy, cũng từng nhìn thấy bao người ra đi. Cô biết ngày của mình sẽ đến, như tất cả mọi người. Nhưng khi cái ngày ấy tới, thế giới vẫn quay, những ngọn đèn vẫn sáng, và thêm một khoảng trống vô hình nữa hiện ra giữa dòng đời.
Thế giới rộng lớn ấy giống như một bức tranh khổng lồ, mỗi con người chỉ là một nét chấm nhỏ. Có người chấm đậm, rực rỡ, ai cũng nhìn thấy,có người mờ nhạt đến mức nếu không chú ý sẽ chẳng ai nhận ra.
Nhưng bức tranh sẽ không bao giờ trọn vẹn nếu thiếu đi dù chỉ một chấm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT