Lời của Du Châu vừa dứt, vạn lời nghẹn nơi cổ họng Dương Tích lập tức đông cứng lại, suýt nữa nghẹn chết hắn.
Biểu cảm trên mặt hắn trong thoáng chốc vô cùng sửng sốt, chỉ sợ thế nào cũng không ngờ được rằng, hắn đã dằn vặt bao ngày, đau khổ buông bỏ tôn nghiêm và kiêu ngạo, cuối cùng tìm đến nàng, thế mà nàng lại… không muốn thu nhận hắn.
Phản ứng đầu tiên của hắn là ngỡ mình nghe lầm, “Gì… gì cơ?” — Du Châu đang nói gì vậy?
Hắn đường đường là thiếu niên tài tuấn xuất thân từ nhất đẳng thế gia, nơi sĩ tộc rợp trời, đến cả Thái tử nước Ngụy là Tư Mã Lưu Dự cũng phải nhiều lần tỏ ý chiêu mộ, thế mà Du Châu lại bảo hắn… không cần miễn cưỡng bản thân?
Mà cái gọi là “không miễn cưỡng”, hậu quả là gì, cả hai đều rõ — tất cả những gì hắn từng kiêu hãnh sẽ bị hủy hoại, cho dù sau này có cơ hội Đông sơn tái khởi, vết nhơ này cũng sẽ như hình với bóng, không thể gột sạch.
Nàng… thực sự hận hắn đến thế sao? Hắn vẫn tưởng nàng không phải kẻ hẹp hòi như vậy…
Du Châu nghe vậy, khẽ ngẩng cằm, khóe môi nhếch lên cười, nhưng ý cười lại chẳng chạm đến đáy mắt. Trong ánh mắt bình tĩnh kia thấp thoáng hàn ý, lãnh khốc và vô tình — đó là cách nàng đối đãi kẻ địch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play