“Ồ, Dương Tích, ngươi cũng tới rồi à.” Trì Hư Nhân nghe vậy quay đầu nhìn Hàn Y, khóe mắt lại liếc thấy Dương Tích, bèn xoay người lại, khẽ nhếch môi, nửa cười không nói.
Chuyện Dương Tích tự nguyện quy thuận nhưng bị Du Châu cự tuyệt, bọn họ vừa kinh ngạc vừa hả hê. Dù đều từng là kẻ lưu lạc chân trời, nhưng nay lập trường đã hoàn toàn khác biệt.
Dương Tích không đáp lời, ánh mắt hắn vẫn dõi theo Du Châu, trong lòng vẫn còn không cam tâm. Nhưng đồng thời, hắn cũng muốn nhìn xem, Du Châu… rốt cuộc có thể làm được đến mức nào!
“Trưởng tử đích xuất của Đại soái nước Ngụy – Lý Duệ Mẫn cũng đã chết. Là ta giết!” khi những lời bàn tán dần lắng xuống, Du Châu lại ném ra thêm một quả “bom” cuối cùng.
Nàng vẫy tay, Tần Thuật rón rén kéo tới một cái bao, hất mạnh tay ném xuống đất, từ trong bao lăn ra mấy cái đầu người. Chỗ hắn ném tới, bọn lưu dân liền vội vã dạt ra tạo thành một khoảng trống.
Đến mức này rồi, những kẻ lưu dân ấy cũng không biết phải nói gì nữa. Kinh ngạc mãi... rồi cũng thành quen?
Sự thật bày ra quá rõ ràng — vì cứu bọn họ, Du Châu đã đắc tội toàn bộ các nước chư hầu. Không, trong số này còn thiếu đầu của “quý nhân” nước Sở, nhưng nàng đã làm đến nước này, mối thù giữa nàng và Tạ Thời – Vương gia nước Sở – sớm đã không thể hóa giải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT