“Muốn giàu thì phải làm đường trước, câu này quả là không sai.” Nhìn mặt đường lầy lội bị bánh xe nghiền qua, Từ Mặc Diễn lắc đầu thở dài.
Trước đó cậu còn nghĩ, đợi một thời gian nữa rảnh tay rồi mới tính đến chuyện sửa đường, giờ xem ra không đợi được nữa rồi. Làm gì thì làm, đường xá vẫn là việc hàng đầu.
Nếu không có gì bất ngờ, cuối năm nay chuyện trồng rau nhà kính là sẽ bắt đầu triển khai. Đến lúc thu hoạch mà xe không vào được, phải dựa vào nhân công khuân vác, vừa tốn công lại tốn tiền.
“Cậu định sửa đường à?” Nghe cậu nói vậy, Vệ Thanh Thành thuận miệng tiếp lời.
“Ừ, anh nhìn xem cái đường này đi, mưa một cái là thành thế này. Xe như của anh còn vào ra được, chứ xe lớn hơn tí chắc chịu chết luôn.” Từ Mặc Diễn nghiêm túc chỉ vào con đường đất từ trước đầu xe dẫn ra cả khu đất rộng lớn, “Sửa một lần dùng lâu dài, sớm muộn gì cũng phải làm thôi. Đến lúc đó xe có thể chạy thẳng tới bên ruộng, chất hàng lên là xong, còn tiết kiệm được tiền thuê người. Buôn bán nhỏ, phải vừa mở nguồn vừa tiết kiệm.”
“Trồng rau à?” Vệ Thanh Thành không rành lắm chuyện nông nghiệp, những thứ liên quan đến dân sinh kiểu này anh gần như chưa từng đụng tới.
“Ừ, trồng rau. Ban đầu còn tính trồng hoa cơ, nhưng tôi là người thô kệch, không chơi được mấy thứ tinh xảo đó. Mà trồng hoa yêu cầu kỹ thuật cao, suy tới tính lui, vẫn thấy trồng rau vừa đơn giản lại khỏi lo đầu ra, vốn quay vòng nhanh, không kéo dài chiến tuyến, quá lý tưởng luôn.” Nói rồi, cậu nháy mắt một cái, lộ ra vẻ tinh ranh, “Tôi tra cứu kỹ rồi, vùng quanh Nam Hưng này còn chưa có ai làm mô hình trồng nhà kính cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play