Lăn lộn đến mệt rồi, tự khắc sẽ biết mình nên làm gì.
“Con lớn rồi thì không do mẹ nữa, chẳng phải nói rồi là không quản nữa sao?” Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của chị dâu, Từ Ngọc Hà cười nói.
Mẹ Từ cũng chỉ cười trước lời trêu chọc của em chồng: “Đợi đi, đợi ba đứa nhà cô lớn lên rồi, cô cũng phải lo thôi. Đến lúc đó xem cô có nói không lo là không lo được không.”
Từ Ngọc Hà phủi lớp bùn dính trên quần: “Chị, chị đừng rủa em nữa, em còn đang mong mỏi được sống mấy năm yên thân đây.”
“Nuôi một lũ đòi nợ thế mà còn mơ yên thân?” Bà Từ xua tay, mặt mày đầy vẻ mệt mỏi.
Những năm qua, lũ trẻ lớn dần, nhưng bà lại cảm thấy cuộc sống chẳng dễ thở hơn hồi còn nghèo khổ, ngược lại còn rối ren hơn. Vừa hết lo cho đứa này lại tới đứa khác, không đứa nào khiến bà được yên tâm.
Trước đây mệt là vì thiếu thốn, giờ điều kiện sống khá hơn, nhưng những chuyện phiền lòng cũng theo đó mà nhiều lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play