Ba Từ cũng không so đo gì, chuyện gì nên làm thì vẫn làm, tự mình gồng gánh cả gia đình chỉ bằng đôi tay này.
Chuyện nhà họ Từ, một cuốn kinh rách còn rách hơn gì hết, nói thật, kể mười ngày mười đêm cũng chẳng hết. Đây là câu mà mẹ Từ hay lặp đi lặp lại nhất, còn Từ Mặc Diễn thì chưa bao giờ muốn dây vào.
Chuyện đời của thế hệ trước, cậu chẳng phân rõ được, mà cũng chẳng có tư cách để chen vào. Mỗi lần mẹ cậu bắt đầu lải nhải, cậu đều ngoan ngoãn nghe, nghe được nửa chừng thì chuồn.
“Phía trước rẽ hướng nào?” Vệ Thanh Thành nhìn ngã ba trước mặt, quay đầu hỏi người thanh niên bên cạnh đang có vẻ mất tập trung.
Từ Mặc Diễn ngồi thẳng dậy nhìn ra phía trước, rồi chỉ sang bên trái, “Vẫn rẽ trái.”
“Sao cái thị trấn này còn hẻo lánh hơn cả làng cậu thế?” Lúc đến đây tuy không phải anh lái, nhưng rõ ràng không thấy đi qua mấy nơi hẻo như vậy.
“Thị trấn xây sớm, đường tỉnh là sau này mới có. Thị trấn tồn tại đã nhiều năm rồi, ông ngoại tôi nói, hồi ông còn nhỏ nó đã ở đấy rồi. Cũ kỹ đến độ gần như di tích lịch sử luôn. Dời đi thì chẳng phải chuyện một sớm một chiều, chi phí cao nên trên tỉnh quyết định xây đường mới, còn thị trấn thì để yên đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play