Sáng hôm sau vừa ăn xong, Tôn Vạn Quân đã tìm đến.
“Không làm phiền mọi người chứ?” Cậu ấy ngượng ngùng hỏi, khuôn mặt ngây ngô nở nụ cười.
“Không đâu.” Giang Phán mời cậu vào nhà, đợi ngồi xuống rồi hỏi thẳng: “Chuyện tối qua ngươi suy nghĩ thế nào rồi? Cha nương có đồng ý không?”
Tôn Vạn Quân vội đáp: “Đồng ý rồi, chỉ là sợ ta làm không tốt, gây phiền phức cho ngươi.”
“Không sao, không biết thì học dần.” Giang Phán thấy cậu ấy lúng túng, liền an ủi: “Việc cũng không khó, chỉ cần siêng năng chịu khó là được. Ai cũng từ không biết mà học thành quen. Sau này ngươi cứ theo Tiến Bảo học, để nó hướng dẫn.”
Việc thuê Tôn Vạn Quân không phải là quyết định bốc đồng, mà là sau khi Giang Phán đã suy nghĩ kỹ càng. Tuy có phần là để báo đáp, nhưng y cũng rất quý trọng con người của Tôn Vạn Quân.
Một người dám đứng ra giúp người khác thì nhân phẩm chắc chắn không tệ. Huống chi dù gia cảnh nghèo khó, nhưng cậu ấy lại rất gọn gàng sạch sẽ, thêm khuôn mặt luôn tươi cười, rất hợp để tiếp khách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT