Từ sau ngày Cố Vô Cẩn xuất hiện, nhiều người đã biết Kỷ Hoài Hương có bạn trai. Những nam sinh trước kia hay bắt chuyện giờ cũng ít dần, tuy vậy, ánh mắt lén lút đánh giá cô thì vẫn không hề ít đi. Cũng khó trách, một đại mỹ nhân nổi bật như thế, ai mà không muốn nhìn thêm vài lần? Khuôn mặt trắng trẻo, tươi tắn của cô, dù không cười cũng đã đẹp đến nao lòng.
Mười lăm ngày huấn luyện quân sự cuối cùng cũng kết thúc.
Trái ngược với sự khó chịu lúc mới bắt đầu, mọi người dần quen với nhịp sống mệt mỏi nhưng kỷ luật: ngủ sớm, dậy sớm. Họ đi đều bước, động tác chuẩn xác, từ tư thế đứng nghiêm đến quyền pháp quân đội, mọi thứ đều trở nên thuần thục. Diện mạo và tinh thần của từng người cũng thay đổi rõ rệt, khí chất dường như rạng rỡ hơn hẳn. Ngay cả khuôn mặt nghiêm túc của huấn luyện viên Từ Chính Kỳ mà ai nấy từng sợ hãi, giờ cũng thành quen thuộc. Lúc chia tay, ngược lại còn thấy không nỡ.
Hôm nay, trời sáng sớm vẫn xám xịt, chưa hoàn toàn rạng, sương mù mờ ảo bao phủ khắp nơi, cả thành phố như còn đang say ngủ. Đồng hồ sinh học chưa kịp điều chỉnh lại, Kỷ Hoài Hương đã dậy từ rất sớm.
Cô đập trứng gà vào nồi, dùng muỗng khuấy nhẹ. Sau đó, cô cho vài giọt dầu mè vào, mùi thơm lập tức lan tỏa khắp gian bếp. Biết Cố Vô Cẩn không ăn gừng hành, cô thay bằng những hạt bắp non tươi mới.
Một lát sau, thấy cháo đã vừa miệng, Kỷ Hoài Hương tắt bếp, múc cháo ra bát.
“Cẩn Cẩn, chào buổi sáng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT