Trên ban công, hai con mèo, một trắng một xám  cùng mèo con đang phơi nắng. Ánh mắt buổi sáng dịu dàng chiếu xuống, gió nhẹ khẽ lướt qua làm ngay cả những chú mèo cũng trở nên lười biếng.
“Meo, meo…”
Con mèo trắng lười biếng kêu vài tiếng, ngẩng đầu mập mạp cọ vào con mèo xám bên cạnh, rồi lại nằm phục xuống sàn, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Trong khi đó, Kỷ Hoài Hương đang ngồi ôm một khay đầy mận và dương mai, cứ thế từng quả từng quả được đưa vào miệng, khiến Cố Vô Cẩn nhìn mà cũng thấy ê răng.
“Hương Hương, em ăn nhiều quá rồi, nghỉ một chút đã, lát nữa ăn tiếp có được không?”
Kỷ Hoài Hương nhè hạt ra, ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt đen nhánh chớp chớp: “Nhưng mà em thèm lắm. Gần đây em rất thích ăn đồ chua, chỉ cần nghĩ đến thôi là nước miếng đã chảy ra rồi.”
Cô nhìn anh, đôi mắt long lanh ánh nước, vẻ đáng thương hiện rõ trên khuôn mặt. Cố Vô Cẩn không đành lòng, giọng dịu đi: “Ăn nhiều trái cây chua quá anh sợ em đau dạ dày.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play