Thang máy chậm rãi mở ra, tầng này toàn là phòng bệnh VIP, hành lang yên tĩnh đến mức gần như không có ai qua lại.
Tưởng Mộng Vãn dựa theo số phòng y tá bệnh viện đã nói, dừng lại trước cửa phòng bệnh. Nhớ lại trước khi ra khỏi nhà, mẹ cô Tống Sở Vận có dặn dò, còn cha Tưởng Toàn Thành cũng không quên cảnh cáo, cô hít sâu một hơi. Dù hôm nay phải cúi đầu trước Kỷ Hoài Hương, nhưng cô tin chắc rằng, sẽ có một ngày, tất cả những uất ức hôm nay, cô sẽ trả lại hết cho đối phương.
Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, mấy người đang trò chuyện trong phòng liền im bặt.
Phương Tranh là người phản ứng nhanh nhất, lập tức nói:
“Để tôi ra mở cửa.”
Nói xong, anh liền đứng dậy, bước nhanh tới cửa, mở ra thì thấy một người mà anh không ngờ tới. Phương Tranh hơi sững người, sau đó trong mắt hiện lên vẻ thích thú như đang chờ xem kịch hay.
Tưởng Mộng Vãn nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm trên mặt. Thiếu gia nhà họ Phương, cô tất nhiên nhận ra, cũng biết đối phương là bạn thân của Cố Vô Cẩn. Cô khẽ gật đầu mỉm cười chào hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT