Khi Cố Vô Cẩn từ phòng bếp bước ra, phía sau anh là Tưởng Mộng Vãn với đôi mắt hoe đỏ. Ông Cố thấy cảnh đó, lập tức gọi anh lại:
“Đứng lại! Cháu làm gì Mộng Vãn vậy? Khi dễ người ta đến phát khóc?”
Tưởng Mộng Vãn vành mắt đỏ ửng, rõ ràng là bộ dáng vừa bị làm cho tủi thân đến mức bật khóc. Nghe ông Cố nói vậy, cô cúi đầu, càng khiến người khác cảm thấy cô thật đáng thương.
“Thằng ranh này! Có chút bản lĩnh mà lại đi bắt nạt con gái!” Ông Cố tức giận trừng mắt nhìn anh.
Cố Vô Cẩn bước chân khựng lại, anh liếc Tưởng Mộng Vãn một cái, ánh mắt đầy châm biếm, giọng nói trầm thấp vang lên:
“Cháu bắt nạt cô ta? Nếu việc cô ta tỏ tình với cháu mà tôi từ chối cũng tính là bắt nạt thì cháu chẳng còn gì để nói. Nhưng ông à, lời cháu vừa nói, ông phải nhớ kỹ. Đừng bao giờ bắt cháu phải lựa chọn giữa ông và Kỷ Hoài Hương, bởi vì kết quả đó chắc chắn không phải điều ông có thể chấp nhận nổi.”
Nói xong, anh quay người đi thẳng ra ngoài. Dáng người cao gầy, lưng thẳng tắp, bước chân tuy có chút khập khiễng nhưng không hề do dự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play