Kỷ Hoài Hương được Cố Vô Cẩn bế ra khỏi cửa.
Vào thang máy, cô ngoan ngoãn đưa tay ấn nút tầng một cho anh, rồi lại dựa sát vào bên cạnh.
“Đầu đau lắm à?” Cố Vô Cẩn ôm cô chặt hơn, điều chỉnh để cô nằm thoải mái hơn trong lòng mình.
Kỷ Hoài Hương khẽ đưa tay che miệng, ho mấy tiếng, rồi nhăn mũi, đôi mắt đen long lanh ánh nước nhìn anh đầy đáng thương: “Đau.” Gương mặt trắng nõn của cô vừa mới hồi lại chút sắc hồng, cô nghiêng đầu, nói với anh: “Anh hôn em đi, người ta nói tình yêu khiến người ta choáng váng, anh hôn em choáng, vậy thì đầu sẽ không đau nữa.”
Cố Vô Cẩn vốn gương mặt đang lạnh lùng cũng không kìm được mà dịu lại, khóe môi khẽ nhếch: “Ngụy biện.” Tuy miệng nói thế nhưng cơ thể anh lại rất thành thật. Anh cúi xuống, hôn mạnh lên gương mặt trắng nõn bóng mịn của cô: “Ngoan, đừng quậy nữa.”
Kỷ Hoài Hương bật cười, nụ cười tươi tắn, xinh đẹp quyến rũ. Cô tựa vào lồng ngực rắn chắc của anh, ngoan ngoãn không nhúc nhích. Quả thật, bị hôn xong đầu cũng choáng thật.
Lên xe, Cố Vô Cẩn liền cởi áo khoác của mình trùm lên người cô. Vừa rồi anh quên không mang thêm áo cho cô, ăn mặc mỏng manh như vậy, không cảm lạnh mới lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play