Sáng hôm sau, Kỷ Hoài Hương tỉnh dậy trên sofa, cả người không kìm được run lên một cái. Tối qua cô cũng chẳng rõ mình ngủ quên trên đó từ lúc nào. Liếc nhìn đồng hồ, đã là chín giờ sáng.
Cô khẽ ho một tiếng, cổ họng khàn đặc, vừa khô vừa ngứa. Đầu thì ong ong, tứ chi tê cóng như đông cứng lại. Cô chống tay ngồi dậy, đi về phía tủ lạnh, lấy ra một chai nước, ngửa cổ uống liền mấy ngụm. Dòng nước lạnh mát chảy xuống mới tạm xoa dịu được cơn rát bỏng nơi cổ họng.
Căn hộ yên tĩnh đến mức nghe rõ cả tiếng hít thở. Cô vặn nắp chai, để sang một bên rồi bước vào phòng ngủ của Cố Vô Cẩn.
Cửa không khóa. Trên chiếc giường trải ga lụa màu xanh biển, chăn gấp ngay ngắn, không hề có dấu vết ai nằm. Cô lặng lẽ khép cửa lại, mi mắt cụp xuống đầy thất vọng, tối qua anh đã không về.
“Khụ… khụ…” Cơn ho lại kéo đến, khiến đầu càng nhức nhối. Cô đưa tay sờ trán, cảm giác nóng hầm hập.
Cô nhận ra, mình đã phát cơn sốt.
Khuôn mặt Kỷ Hoài Hương hiện rõ vẻ mệt mỏi. Đôi mắt đen phủ đầy tơ máu, làn da tái nhợt chỉ ửng hồng đôi chút nơi gò má, môi cũng nhạt đi mấy phần. Cả người trông tiều tụy, như một bông hoa mềm mại mất đi dưỡng chất, chẳng còn nét tươi tắn hay thần sắc rạng rỡ thường ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT