Bên kia, cuộc cãi vã vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Người phụ nữ trung niên liếc mắt, vẻ mặt kiêu ngạo, nhất quyết không chịu nhượng bộ. Chỉ đến khi quản lý nhà hàng xuất hiện phối hợp xử lý, người đàn ông trung niên mới chịu xuống nước, rõ ràng là không muốn làm ầm thêm.
“Bức ảnh đó là nhặt được ở nhà các anh. Người đàn ông này chắc là họ hàng nhà anh, hoặc cũng có thể là người thân của những người khác.” – Kỷ Hoài Hương nói “những người khác” là chỉ những người giúp việc trong nhà Cố Vô Cẩn. Họ cũng ở trong khu nhà phía sau biệt thự họ Cố, nên cũng có khả năng là người quen của họ.
“Ừ, anh sẽ nhắc nhở bọn họ khi về.” Cố Vô Cẩn gật đầu.
Anh thu hồi ánh mắt, không bận tâm thêm. Cho dù đối phương thật sự mượn danh nghĩa cha mẹ anh để đi lừa người, thì ai ở thành phố này chẳng biết chủ tịch tiền nhiệm của Tập đoàn Đỉnh Thịnh cùng phu nhân đã qua đời từ lâu, làm gì có kẻ ngu ngốc nào tin lời họ. Tất nhiên, anh cũng sẽ không để cho loại hành vi này tồn tại lâu.
Món bồ câu non nướng, món tủ của quán quả thực rất ngon. Da vàng óng, bóng mỡ, được phết một lớp mật ong khiến màu sắc càng thêm đẹp mắt, khi cắn vào thì giòn thơm, phần thịt bên trong vẫn mềm ngọt và giữ được nước, chứ không khô xác như nhiều nơi khác.
Kỷ Hoài Hương đeo bao tay dùng một lần, cầm chân bồ câu lên cắn một miếng. Da giòn tan, thịt mềm mọng, hương vị đậm đà lan khắp khoang miệng. Cô ăn từng miếng một, môi bóng lên một lớp ánh dầu, đầu lưỡi khẽ liếm khi nuốt, trông còn mê người hơn cả miếng thịt bồ câu vàng giòn.
“Đừng ăn nhiều quá, nhiều dầu mỡ sẽ khó tiêu.” Cố Vô Cẩn rút một tờ khăn giấy, nhẹ nhàng lau vết mật ong dính nơi khóe môi cô. Nếu không phải đang ở chỗ đông người, anh đã muốn trực tiếp dùng đầu lưỡi liếm đi rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT