Trên đầu lưỡi vẫn còn vương chút vị mặn nhàn nhạt, nghe anh nói vậy, Kỷ Hoài Hương đỏ mặt, trừng mắt:
“Anh cố ý.”
Bàn tay to của Cố Vô Cẩn vẫn ấn nhẹ sau gáy cô. Nghe lời cô trách móc, anh cúi xuống, dùng chóp mũi mình cọ vào mũi cô, tiện thể đem mồ hôi trên mặt mình chà sang, ướt ướt dính dính.
“Ư… Đồ đáng ghét, bẩn chết đi.” Kỷ Hoài Hương khẽ cau mày, giọng đầy ghét bỏ.
Khóe môi Cố Vô Cẩn cong sâu hơn, anh cắn nhẹ môi trên của cô:
“Không được ghét bỏ.”
Nhìn vào đôi mắt long lanh kia, ánh mắt anh tràn đầy sự hài lòng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT