“Ngọc Châu.”
Ngọc Châu uống hơi nhiều, lúc này dựa trong lòng Thời Diên, ngây ngô cười.
Thời Diên vẽ rất đẹp, Ngọc Châu nhìn tranh mà phảng phất như trở về Vụ Minh Sơn, khi ấy y vẫn chỉ là một gốc nhân sâm, vậy mà Thời Diên chưa từng đến Vụ Minh Sơn lại có thể tái hiện tinh tế như thế.
Thời Diên khẽ thở dài, hôm nay y say đến mức này, cũng không phải lúc để nói chuyện.
Hôm nay bọn họ bí mật ra cung, xe ngựa tự nhiên không phải ngự giá, chỉ là một cỗ xe bình thường nhưng khi gần đến cửa cung, ngựa bỗng kinh hoảng, Ngọc Châu suýt nữa rơi khỏi lòng hắn. Thời Diên gắt gao ôm y, mới hỏi bên ngoài xảy ra chuyện gì.
Hắn vén rèm xe, thấy giữa đường đứng một thiếu niên, đang nói với mã phu có thể cho đi nhờ một đoạn, bảo chân mình bị thương, nhà lại ở gần đó.
Ngọc Châu cũng muốn nhìn, nhưng bị Thời Diên che mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play