Hành Trung vốn định đi trước để cầm đèn cho bọn họ, nhưng Thời Diên từ chối. Hắn chờ một lúc lâu vẫn không thấy Ngọc Châu, chỉ nghĩ muốn cùng y ở riêng một lát.
Ngọc Châu cầm trong tay chính là chiếc đèn thỏ Thời Diên thắng được cho y ở hội đèn trước đó. Trong cung có những người tay nghề khéo, làm ra đèn tất nhiên tinh xảo hơn đèn dân gian, nhưng Ngọc Châu lại rất thích chiếc đèn này nên thường ngày còn chẳng nỡ lấy ra dùng.
Bọn họ từ Cần Chính Điện đi vòng tới Ngự Hoa Viên. Ngọc Châu thấy trong vườn có một đống đất mang về từ núi Vụ Minh, mùi hương quê cũ khiến y ngây ngất.
“Thời Diên, ngày mai có thể đi xem bọn người cây đa không?” Y vẫn chưa từng trò chuyện với cây đa và hòn đá đã hóa hình kia.
Thời Diên gật đầu. “Có thể.”
Bọn họ đi một vòng quanh Ngự Hoa Viên. Thời Diên thấy Ngọc Châu tiêu hóa gần xong thì mới đưa y trở lại Cần Chính Điện. Trời đã khuya, Ngọc Châu chỉ rửa mặt qua loa rồi lại leo lên giường. Còn Thời Diên vẫn ngồi bên án thư xử lý đống công vụ chồng chất mấy ngày nay.
Lâu rồi không ngủ một mình, Ngọc Châu nằm trên giường lăn qua lăn lại, trong đầu lại nhớ tới đêm trước khi y biến về hình nhân sâm. Khi đó y và Thời Diên cũng nằm sát nhau thế này, không chừa lấy một khe hở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT