Ngọc Châu nhớ lại lúc trước vị cô nương xinh đẹp này đã khen y về bộ xiêm y, liền cúi đầu nói: “Ngươi thật thích bộ quần áo này sao? Nhưng đây là Thời Diên tặng ta. Nếu ngươi thích, ta nhờ Thời Diên làm thêm một bộ đưa cho ngươi, được không?”
Minh Dĩnh quận chúa lập tức giận đến mức bốc khói, người này lại dám gọi thẳng tên húy của bệ hạ: “Người đâu, cho ta vả miệng y, dám gọi thẳng tên bệ hạ!”
Cảnh Vương vốn là võ tướng, người trong phủ tự nhiên ai cũng biết chút võ nghệ. Bàn tay kia vừa sắp hạ xuống mặt Ngọc Châu, Tiểu Táo vốn luôn cố nhẫn nhịn cũng cứng rắn đứng ra. Hắn không thể để ai làm y bị thương, liền chặn lấy tay người kia: “Ngươi mới là kẻ làm càn!”
Tiểu Táo vẫn nhớ rõ lời bệ hạ đã dặn, dù ở trước mặt bất cứ ai, kể cả bệ hạ thì hắn cũng chỉ là người hầu của Ngọc Châu, nhiệm vụ duy nhất là bảo vệ y an toàn. 
Hắn mặc kệ trước mặt là quý nữ nào, cứ ai đụng đến Ngọc Châu thì hắn ngăn, đắc tội với ai sau này tự nhiên bệ hạ sẽ giải quyết: 
“Quy củ trong cung không cần ngài dạy.”
“Giỏi cho một tiểu thái giám, miệng mồm lanh lợi lắm.” Minh Dĩnh quận chúa liếc nhìn bộ y phục đỏ rực trên người Ngọc Châu, lửa giận càng bùng lên. Trong cung chế độ cấp bậc nghiêm ngặt, mà kẻ này lại dám rêu rao mặc hồng y chói mắt, chẳng khác nào cố ý khiêu khích uy quyền của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play