“Ngài quên rồi sao? Hôm nay là thiên thu yến của bệ hạ, tối nay bệ hạ muốn mở tiệc chiêu đãi quần thần ở Trường Ninh Đài, ngài cũng phải đến đó.” Tiểu Táo vừa nói vừa giúp y chải tóc.
Ngọc Châu lúc này mới nhớ ra, hôm nay là sinh nhật Thời Diên. Quà sinh nhật y đã đưa từ trước, việc báo ân bấy lâu nay không tiến triển nay cũng xem như có bước tiến thật sự.
Y lại xoa xoa eo. Quá trình báo ơn đúng là kéo dài, mới đầu cũng hơi đau một chút, nhưng chịu được lúc đau ban đầu rồi thì về sau lại là vô tận kho*i c*m, nói chung là rất thoải mái, chỉ là sáng nay ngủ dậy có hơi mệt.
Nhưng khi tỉnh lại không thấy Thời Diên đâu, trong lòng y vẫn hơi mất mát. Dù vậy, rất nhanh y đã bị hình bóng của mình trong gương thu hút.
“Thời Diên ra ngoài rồi sao?” Ngọc Châu vừa ngắm bóng mình trong gương đồng, vừa nghiêng đầu thì thấy trên tay Tiểu Táo là một chiếc mũ miện hoa lệ tinh xảo, chín phượng ngậm châu.
Ngọc Châu nghiêng đầu tránh: “Tiểu Táo, cái này nặng quá, ta không muốn đội.”
Tiểu Táo ấn nhẹ vai y: “Nhưng tối nay là dịp trọng đại, xiêm y đều rất nghiêm trang.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play