Ngọc Châu dựa vào gối mềm, vừa nhìn thấy hắn trở về thì không mang giày đã chạy tới, bị Thời Diên ôm bổng lên:
“Hôm nay thế nào rồi?”
“Tốt hơn nhiều rồi.” Ngọc Châu tuy vẫn còn yếu, nhưng môi đã hồng hào trở lại.
Thời Diên nhìn y từ đầu đến chân, thấy y không nói dối mới thở phào nhẹ nhõm.
Ngọc Châu dụi vào cổ hắn, ngửi thấy trên người hắn có chút mùi rượu, khó ngửi lắm:
“Ngươi uống rượu.”
Ngọc Châu từng nếm thử một chút rượu, vào miệng thì cay nồng, dư vị lại ngọt, không trách Thời Diên lại thích như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT