Ngọc Châu nhìn những cây được chăm sóc tỉ mỉ, nghĩ nếu y biến lại thành nguyên hình thì chắc cũng sẽ được Thời Diên nuôi trong này. Ngọc Châu đưa tay ra, con bướm kia cũng không hề sợ y, ngược lại còn bay lên đầu ngón tay y.
Ngọc Châu thấy rất thú vị, liền đuổi theo con bướm trong vườn chơi một lúc. Tiểu Táo vẫn luôn canh ở bên cạnh y, còn cho người cầm một cái lồng sắt lại đây, để Ngọc Châu có thể thả những con bướm đã bắt vào trong. Đợi y chơi chán thì lại mở lồng ra, để tất cả bay đi.
“Khó khăn lắm mới bắt được, sao lại thả hết đi?” Tiểu Táo nhìn đám bướm bay xa, khó hiểu mà nhìn Ngọc Châu.
“Đều là sinh linh, để chúng tự do tự tại một chút.” Ngọc Châu cười híp mắt.
“Tiểu Táo, ta muốn uống cái nước ô mai lần trước.”
Tiểu Táo gật đầu, ở đây chỉ có mình hắn là có thể đi lấy cho y.
Ngọc Châu nhìn bướm một lát, cảm thấy hơi mệt. Y tìm được một cây đào trong vườn. Mùa này đã không còn hoa đào, quả cũng đã rụng hết. Đêm qua vừa mưa một trận, nhưng sáng nay đã không còn ẩm ướt. Ngọc Châu tựa vào gốc đào, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT