Trúc ngoài đào hoa ba lượng chi, xuân giang thủy noãn vịt tiên tri. Thoáng chốc đông tàn xuân tới, hai tháng qua ta thật sự vừa ăn vừa béo, mà cũng ăn đến rỗng túi. Bữa cơm đầu tiên ở đây đã khiến túi tiền ta bẹp dí, những ngày sau thì rõ ràng là đã vét sạch số bạc dành dụm. Nhưng nghĩ lại, đổi lấy từng này thịt trên người, cũng coi như đáng giá… Thôi thì đi vậy!
Dẫm bước dưới ánh xuân tươi đẹp, ngắm cảnh xuân rạng rỡ, ta quyết định ra biển thêm một chuyến nữa, rồi gom hết những thứ mình tìm được hoặc mua được mà quay về Lễ huyện. Lần này đúng là khải hoàn trở về: mấy phen ra biển bắt hải sản và nhặt được hải vật, ta đều phơi khô, gói ghém cẩn thận, để dành mang về ăn dần.
À, lần kia khi giao dịch với thương nhân vùng biển, ta còn phát hiện ra ớt cay. Chỉ là, ở thời này, người ta chẳng ai dám ăn, chỉ thấy dáng vẻ chúng đẹp, đem trồng làm hoa kiểng. Ta đương nhiên không để thứ trời ban mà bỏ phí — ngắm cũng được, nhưng ngắm xong thì phải đem nấu. Có ớt cay, thực đơn của ta lại phong phú thêm một mảng.
Phiêu bạt bên ngoài đã gần một năm, ta bắt đầu nhớ nhà trên núi. Vì thế, ta thúc xe bò đi nhanh hơn, lòng nóng ruột muốn về, cuối cùng cũng trở về núi vào tiết đầu hạ.
Vừa về tới, ta liền phát hiện tiểu lão hổ vốn không rời đi, mà vẫn canh giữ mấy gian phòng, chờ ta trở lại.
Điều kỳ lạ hơn là, bầy gà, vịt, thỏ mà ta nuôi thả cũng chẳng mất mát bao nhiêu, trái lại còn sinh sôi thêm. Hơn nữa, chúng đều được tiểu lão hổ chăm béo tốt. Ta cũng không biết nó chăm kiểu gì, chỉ thấy khi ta trở về, trong nhà ngoài việc phủ thêm chút bụi thì gần như chẳng thay đổi gì.
Nhìn thấy ta khua xe bò trở về, lão hổ như không dám tin. Nó trợn tròn mắt, chạy vòng vòng quanh ta, miệng ngao ô liên hồi, còn lấy cái đầu to của mình cọ cọ vào chân ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT