Vì trận hạn hán này, dân các thôn đều lỡ mất vụ mùa. Đúng lúc ấy, nha huyện rốt cuộc truyền xuống một tin lành: trải qua mấy năm nghiên cứu trồng trọt, triều đình đã ban bố một loại lương thực cao sản mới — chính là khoai lang đỏ mà trước đây ta từng muốn mua.
Loại khoai này chẳng đòi hỏi đất đai màu mỡ, gieo trồng cũng dễ. Chỉ cần vùi xuống giống, khi mọc ra dây, có thể cắt từng khúc cắm lại xuống đất là bén rễ sinh dây mới, phía dưới lại kết thêm khoai. Dây khoai đỏ người ăn được, nuôi gia súc cũng được; củ chỉ qua vài tháng đã thành, sản lượng so với lương thực khác đều vượt trội.
Nha môn còn phái quan phụ trách nông vụ xuống tận thôn, dạy dân cách trồng. Mỗi hộ đều được phân một trăm cân giống, năm nay mọi người đều trông vào số khoai ấy mà qua Tết.
Còn ta, ta chẳng gieo khoai đỏ. Việc trước mắt là thu nhặt tro than còn sót sau trận cháy núi. Cây cháy rụi, nhưng than củi vẫn còn; gom về dự trữ, e rằng mười mấy năm tới cũng đủ nhóm bếp, chẳng cần chặt thêm cây.
Hơn nữa, ta muốn trồng lại rừng. Lúc này chỉ mình ta bắt tay, song ta sẽ khuyên dân trong thôn cùng gieo thêm. Ngắn hạn, nơi này chẳng thể trở lại như xưa, nhưng ta tin rằng, chỉ cần kiên trì, qua vài chục, trăm năm, núi rừng sẽ hồi sinh xanh thẳm. Chỉ là, khi cảnh ấy trở lại, ta e đã không còn trên đời.
Năm nay, người Dương thôn tất nhiên chẳng thể nuôi nổi từng ấy muông thú, nên lợi tức của ta cũng bị ảnh hưởng ít nhiều. May thay, dưới sự áp chế của quan phủ, giá lương thực vốn tăng vọt đã chậm lại, trở về như thuở ban đầu.
Tiền dành dụm của ta còn đủ duy trì sinh kế. Ta không còn như trước, khắp núi khắp rừng săn bắt gom góp, mà giữ ý bảo hộ dã thú. Muốn trồng lại rừng, chẳng thể mua giống cây ở ngoài, ta chỉ còn cách trèo lên những đỉnh núi xa xôi mà đào cây con đem về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT