Chờ ta rời khỏi Tạ gia, một lần nữa lên đường, trời đã bắt đầu rơi lác đác những bông tuyết li ti. Mặc cho Tạ thị khuyên giữ lại, ta khoác áo lông và áo bông do chính tay mình dệt, xách theo một bao hạt bông, rồi lại tiếp tục xuất phát.
Lúc này lên đường, điều khó nhất chính là chuyện nhóm lửa. Không khí ẩm lạnh, củi phần nhiều đều không khô ráo, muốn nhóm lửa sưởi ấm hay nấu cơm đều vô cùng khó khăn. Không còn cách nào khác, khi đi qua một khu rừng, ta chặt thật nhiều cành cây, ngay tại chỗ đào một cái lò than, bỏ những cành to bằng cánh tay vào trong đốt. Khi củi đã cháy thành than, ta dùng gạch phong kín lò để ngăn không cho không khí lọt vào, tránh than cháy thành tro vụn. Chờ thêm nửa ngày, đợi lửa tắt hẳn, ta thu được hai sọt than củi chất lượng như nhau, để dành dùng trên đường.
Mùa đông còn một khó khăn khác, đó là nguyên liệu nấu ăn. Đi qua trấn nhỏ hay quận huyện thì vẫn có thể bổ sung lương thực chính và thịt cá, nhưng rau dưa thì rất khó mua. Ngoài đồng dã gần như không có loại rau dại nào hái được. Rau khô ta mang theo cũng đã hết. Ta vốn thích ăn thịt, nhưng nếu lâu ngày không ăn rau quả thì cũng chịu không nổi, lại sợ thân thể sẽ sinh bệnh.
Một đường nam hạ, ta gần như men theo vùng ven biển mà đi. May mắn thay, sau một tháng, ta đến một thị trấn ven biển, có lẽ đã thuộc vùng phương Nam, nhiệt độ khác hẳn so với trước, ấm áp hơn nhiều.
Chợ ở đây có đặc điểm là hải sản rất phong phú. Bao lâu nay ta ở Lễ huyện, lại thêm Hắc Nữu vốn lớn lên trên đất liền, chưa từng bổ sung i-ốt, vậy mà chưa mắc bướu cổ cũng đã là may mắn. Ở chợ, ta thấy rau dưa cũng nhiều hơn, liền mua mấy cân rau Ba Tư, tức rau chân vịt, thêm chút rau diếp. Lâu rồi chưa ăn hải sản, ta cũng mua ít về. Bây giờ gần như quanh năm không có mùa cá nghỉ, nên dân ở đây mùa đông vẫn ra biển đánh bắt, chỉ là nguy hiểm hơn nhiều. Thuyền bè và kỹ thuật đánh cá thời này kém xa so với hiện đại, độ an toàn thấp, nên hải sản giá cũng không rẻ. Ta mua mấy con cá đù vàng và một con cá chình, định đem về chế biến bữa trưa.
Trước tiên, rau chân vịt trụng nước sôi, trộn thêm hành, tỏi và dầu mè. Cá chình làm sạch, nướng bằng than, ăn kèm rau diếp cuốn cùng thịt cá chấm nước tương ngọt pha mù tạt. Cá đù vàng thì chiên thơm lên là đủ. Không cần cơm, chỉ chừng ấy thôi ta đã ăn no. Đến chiều, ta lại ra chợ mua thêm ít hải sản dự trữ cho đường dài.
Ta mua một bó rong biển khô, rất dễ bảo quản, thêm ít mực khô, cồi sò và tôm khô. Hải sản mua được khá nhiều, ta định làm vài vại tương hải sản, sau này trên đường không muốn xào rau thì chỉ cần nấu nồi mì hoặc nồi cơm là có thể ăn kèm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT