Thẩm Mặc vội đưa cánh tay chặn ngang khung cửa, không để nàng đóng lại, thân hình hơi nghiêng xuống, đôi mắt sâu lấp lánh ý cười xen lẫn vẻ trách nhẹ, giọng trầm thấp mà ôn hòa:
“Nương tử, giận vi phu sao?”
Bạch Ngọc khẽ hừ một tiếng, xoay người đi thẳng vào phòng, chẳng buồn liếc lại. Thẩm Mặc nhìn bóng dáng yểu điệu kia, khóe môi khẽ cong, chậm rãi bước theo, tiện tay khép cửa. Vào đến buồng trong, trông thấy tiểu Cừ đang ngồi hong tay bên lò sưởi, hắn khẽ đưa mắt ra hiệu. Tiểu Cừ hiểu ý, lập tức đứng dậy hành lễ rồi lui ra, để lại gian phòng chỉ còn phu thê hai người.
Thẩm Mặc thong dong đi tới bên lò, ngồi xuống, ánh mắt không rời khỏi dáng người đang ngồi trên giường. Gương mặt tuấn mỹ ánh lên nét cười nhàn nhạt. Bạch Ngọc thấy hắn vẫn cười như vậy, trong lòng lại càng bực, lập tức đứng dậy:
“Dậy, chỗ này là của ta—”
Nàng chưa kịp nói hết câu, vòng eo mảnh mai đã bị hắn ôm gọn, cả người bị kéo vào lồng ngực ấm áp.
Bạch Ngọc khẽ kêu một tiếng, ngước mắt liền chạm phải ánh nhìn vừa cợt vừa thương của hắn. Nàng khẽ nhướng mày, toan giơ tay đánh, nhưng vòng tay kia siết chặt, đầu hắn vùi vào hõm cổ nàng, hít lấy hương thơm quen thuộc, giọng khẽ khàng mà thân mật đến nao lòng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT