Bạch Ngọc vốn chẳng ưa gì những thứ ngọt ngào, bởi thế lục lọi bao nhiêu lượt vẫn chẳng thấy thứ hợp ý. Thẩm Mặc thấy nàng tìm mãi không được, khẽ nhắc:
“Trên mặt tủ, phía trước có một hộp mứt táo.”
Giọng hắn trầm thấp, mang theo vài phần ngượng ngùng như e dè.
Nàng ngẩn người giây lát, rồi khẽ cong môi mỉm cười. Sao nàng lại quên mất, nam nhân này vốn thích ăn đồ ngọt, lại sợ vị đắng, chẳng khác nào một tiểu hài tử tham ăn.
Bạch Ngọc lấy hộp mứt táo, đưa tới trước mặt hắn. Ngón tay Thẩm Mặc khẽ động, song khi bắt gặp ánh mắt cong cong cùng nụ cười nhẹ của nàng, đôi mắt hắn cũng nheo lại, hơi nghiêng người, nhìn nàng sâu lắng, giọng thấp như gió xuân thoảng qua:
“Muốn nàng đút cho ta.”
Nụ cười trên môi Bạch Ngọc khựng lại, hai gò má ửng hồng. Nam nhân này thật coi mình là trẻ con sao, lại còn muốn người khác đút? Nàng bất đắc dĩ mở hộp, dùng ngón tay thon khẽ nhón một viên mứt táo đưa tới bên môi hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT