Hạnh Hoa nghe vậy khẽ ngẩng lên, đôi mắt chỉ thoáng chạm vào dung nhan của Bạch Ngọc rồi lại hoảng hốt cúi gằm.
Nụ cười nơi khóe môi Bạch Ngọc chợt khựng lại. Đây là nha hoàn cơ linh mà San Sát đưa đến ư? Thế nào lại rụt rè, nhút nhát như chuột thế này? Nàng đành giữ giọng mềm mại, khẽ hỏi:
“Hôm nay ngươi nhìn thấy ta thì trốn tránh, chẳng lẽ sợ ta ăn thịt ngươi?”
Thấy Bạch Ngọc dịu dàng, ánh mắt ôn hòa, Hạnh Hoa cũng bớt đi phần sợ hãi, đáp lí nhí:
“Nô… nô tỳ không sợ.”
“Không sợ thì tốt.” – Bạch Ngọc khẽ cong môi cười – “Vậy ta hỏi, đại nhân giao ngươi chăm sóc Trình cô nương, cớ sao nàng càng ở trong tay ngươi lại càng thêm bệnh nặng? Chẳng lẽ ngươi mượn việc để lười biếng?”
Nghe vậy, tim Hạnh Hoa đập thình thịch. Nụ cười nhu thuận của Bạch Ngọc, không hiểu sao lại khiến người ta thấy lạnh sống lưng. Nàng hoảng hốt, vội quỳ sụp xuống:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play