Đêm qua tuyết lại rơi, sáng hôm sau tuyết thế đã bớt dày, song gió bấc vẫn thổi hun hút, từng hồi gõ nhịp lên song cửa giấy.
Bạch Ngọc vì ngột ngạt trong lòng nên mở cửa sổ cho thoáng khí, nào ngờ Tang Lạc lại từ đó lách mình bước vào.
Hắn chẳng hề sợ lạnh, cứ thế ngồi nghiêng người nơi bậu cửa, một chân co, một chân buông lỏng, ngăn gió thổi về phía nàng.
Sáng nay nàng dậy muộn, đang ngồi trước bàn trang điểm, khẽ vuốt tóc, điểm phấn tô son. Thấy hắn đột nhiên xuất hiện, nàng chỉ coi như không trông thấy.
“Uy, khanh khanh, ngươi nghĩ kỹ chưa?” – Tang Lạc nhướng đôi mày dài, nở nụ cười phong lưu. Trải qua một đêm, hắn lại khôi phục dáng vẻ tiêu sái thường ngày.
Ngón tay Bạch Ngọc khựng lại, rốt cuộc cũng ngoái đầu nhìn hắn, thấy dáng vẻ lười nhác tùy tiện kia, đôi mắt đào hoa dõi thẳng về phía nàng, chẳng chút xao nhãng.
Nàng thật không cách nào đem người nam nhân trước mắt xem như vị cố nhân năm xưa mà đối đãi. Giọng điệu lãnh đạm, nàng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play